Đợi đến khi Khương Kiến Nguyệt từ trên lầu đi xuống thì đã là 20:05 tối.
Trong thời gian học, cô từng bóng gió hỏi Cảnh Tiêu xem có người hầu nào từng có hành vi quá đáng với cô bé hay không, hoặc có ai mà cô bé đặc biệt chán ghét, để còn dựa vào đó suy đoán xem rốt cuộc là ai ghi hận cô bé trong lòng đến mức muốn đẩy cô bé vào chỗ chết.
Thế nhưng câu trả lời của Cảnh Tiêu lại khiến cô á khẩu.
“Bọn họ chỉ cần hầu hạ em cho tốt là được, bọn họ là ai, tên là gì thì quan trọng gì chứ? Khương Kiến Nguyệt, em không thích lúc chị ở cùng em lại nhắc đến người khác, bọn họ tính là cái gì.”
Kết quả là, Khương Kiến Nguyệt lại phải vất vả trấn an Cảnh Tiêu một trận, mới tránh được việc cô bé giận cá chém thớt với người hầu bị gọi đến đưa trái cây kia.
Thế nên Khương Kiến Nguyệt đành từ bỏ ý định thăm dò suy nghĩ của Cảnh Tiêu, ngoan ngoãn dạy học từng bước một.
Mãi cho đến khi tan học, cô mới hơi mệt mỏi thở dài, bước ra khỏi cửa phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT