Thiếu nữ trong lồng ngực như trống dồn liên hồi, Khương Kiến Nguyệt muốn lễ phép cắt ngang một chút cũng không có lấy một cơ hội.
Cô chỉ đành dồn hết tâm trí chăm chú nhìn đối phương, lặng lẽ nghe cô bé oán trách mình, rồi lại dùng cách giống như vuốt ve một con vật nhỏ để xoa đầu, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại xõa tung của cô bé, như một cách trấn an.
Tiếng trách móc như súng máy nã liên hồi ban đầu của Cảnh Tiêu cũng dần nhỏ lại, đến khi nhìn thấy đồng tử màu đen kia chỉ phản chiếu hình bóng của chính mình, cơn giận trong lòng như quả bóng cao su bị đâm thủng, chẳng mấy chốc liền xẹp xuống.
Thay vào đó là một thứ cảm giác thoả mãn khó tả dâng lên. Bàn tay dịu dàng như nước vuốt ve trên đầu cô lại khiến cô dễ chịu đến mức gần như muốn lim dim mắt lại.
Thế nhưng vừa tưởng tượng đến cảnh mình suốt một tuần nay giống như oán phụ đợi chồng, mỗi ngày đều ôm khư khư cái điện thoại, cứ cách mấy tiếng lại lén mở khung chat của hai người ra chọc một chút, trong lòng Cảnh Tiêu lập tức lại cảm thấy bất công, tức đến dựng lông lên.
“Khương Kiến Nguyệt! Chị còn dám sờ đầu em! Cái đầu chị chị cũng dám cho người ta sờ à? Chị lấy đâu ra cái gan đấy hả!”
“Chị nghĩ em là cái gì, mèo con chó con chắc? Sờ sờ đầu là coi như xong chuyện hả? Em nói cho chị biết, chuyện này giữa em với chị chưa xong đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play