Nữ khách trong bữa tiệc như bùng nổ ồn ào hẳn lên, các nàng đang ăn cơm vui vẻ, nhưng có thế nào cũng không ngờ tới sẽ phát sinh tiết mục giải trí nhường này. Mặc dù có tu dưỡng tốt, làm cho một số phu nhân cũng biết phi lễ chớ nhìn (không nhìn những điều sai, trái lễ nghi), nhưng đại đa số đều có tính tò mò rất mạnh, không chỉ dừng ở việc trộm nhìn, mà còn cố ý dò xét, thậm chí có người không thể dừng bước mà nghiêng người tiến vào vòng trong. Dù sao, tuy tất cả mọi người đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng đều cảm thấy hứng thú ngoài ý muốn...
Dư thị bị đạp một cước, đầu óc cũng bị đạp mà tỉnh tảo lại, không quan tâm gì cả mà chỉ vội vàng đứng lên từ trên mặt đất, đi qua ôm lấy chân lão tướng quân, buồn bã đáng thương mà nói:
"Tướng quân, oan uổng quá! Oan uổng quá! Ta, ta bị tiểu súc sinh kia cưỡng bức kéo vào núi giả, hắn, hắn mơ ước ta thật lâu, trước kia còn nói lời đùa giỡn ta, ta không muốn làm cho Tướng quân khó xử, cho nên vẫn luôn nhẫn nhịn không nói. Nhưng ta không ngờ rằng, tiểu súc sinh lòng muông dạ thú này, lại thừa dịp ta say rượu nghỉ ngơi ở hậu viện, mà đánh ta ngất xỉu kéo vào trong núi giả, muốn làm chuyện bất chính. Ta đã kiệt lực phản kháng, nhưng không thoát khỏi ma chưởng của hắn, ta đối với Tướng quân là một mảnh trung thành. Tướng quân đối tốt với ta như vậy, ta há là loại người vong ân phụ nghĩa. Tướng quân, ngài luôn luôn anh minh, biết trong nhà này ai hận ta nhất, phu nhân luôn coi ta là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Hôm nay tại đây nhục nhã ta, ta cũng không còn mặt mũi nào ở trong cái nhà này, cầu Tướng quân ban cho ta một sợi dây thừng, để cho ta treo cổ lên là được rồi."
Không thể không nói, Dư thị có một phương pháp sinh tồn của riêng mình, da mặt cũng đủ dày, loại thủ đoạn đảo ngược trắng đen này, nhìn ánh mắt ngùn ngụt lửa giận của Tướng quân phu nhân thì có thể biết được, đây hẳn không phải là lần đầu tiên ả dùng.
Tướng quân quả nhiên do dự, nhìn về phía Đào thị, Đào thị bình tĩnh lại, nắm chắc phần thắng trong tay mà để cho người đẩy Trương Phong đến bên cạnh Dư thị. Trương Phong bị người trói tay lại, vì tuổi còn trẻ, cho nên không miệng lưỡi được như Dư thị, nhưng hắn ta cũng không muốn khiến mình chịu oan, dập dầu cầu xin tha thứ với Tướng quân, nói:
"Tướng quân, là ả dụ dỗ, mê hoặc ta, ta, ta, ta oan uổng, ta là oan uổng mà! Ả oan uổng ta!"
Dư thị nhào tới, giống như là vì để chứng minh mình trong sạch, mà thét chói tai, điên cuồng cắn vào mặt Trương Phong một cái. Ả dùng sức rất lớn, lập tức một miệng đầy máu, Trương Phong bị trói tay, không có cách nào đẩy ả ra, chỉ có thể liên tục kêu lên thảm thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play