Cảnh Dương công chúa đứng ra hòa giải, nói: "Ầy da, nhị ca huynh nói cái gì vậy, năm mới, Thất tiểu thư hiếm khi mới vào cung được một chuyến, là khách nhân của ta, không cho phép huynh bắt nạt tỷ ấy!"
Quách Liên Khanh cũng tiếp lời nói: "Đúng vậy, Hoài Vương điện hạ, Thất tiểu thư là mới quay trở về, nàng cũng không biết tính tình của ngươi, ngươi ngàn lần vạn lần đừng dọa nàng ấy."
Tiêu Tề Thai cao giọng nở nụ cười, hắn phảng phất có một loại thu hút trời sinh, chỉ cần cười, không khí bên người liền tự động giãn ra. Tống Ngọc Tịch đương nhiên không thể so đo cái gì với vị thần tiên sống này, nàng đối với Hoài Vương điện hạ, có sự kính nể từ nội tâm, đừng nói hắn ta chỉ trêu ghẹo nàng hai câu, cho dù là mắng nàng ngay trước mặt, nàng cũng không dám trả lời.
"Được rồi được rồi, trước đây không phải lá gan của ngươi rất lớn sao, mắng cho hai vị tiểu thư nhà người ta phải khóc lóc, sao giờ lại mềm nhũn ra như thế này? Đừng giả vờ nữa."
Cách nói chuyện của Hoài vương điện hạ nhìn giống như là giữ ý, nhưng lời nói ra lại thật sự sắc bén. Tống Ngọc Tịch xấu hổ cười cười, đảo mắt, lại thấy Lý Trạm đang nhìn mình không chớp mắt, Tống Ngọc Tịch vội vàng thu hồi ánh mắt, không để ý đến.
Trong đình, Cảnh Dương công chúa và Hoài vương đang chơi cờ, Chiêu Dương công chúa đứng ở phía sau Cảnh Dương công chúa. Tống Ngọc Tịch và Quách Liên Khanh đến, đương nhiên cũng là đến bên cạnh Cảnh Dương công chúa, Cảnh Dương công chúa cầm một quân cờ, tay chống cằm, quay đầu nhìn Quách Liên Khanh, hỏi:
"Quách tỷ tỷ, tỷ giúp ta nhìn một chút, ta nên hạ chỗ nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play