Qua mấy ngày, Thuận Thiên phủ cũng không truyền ra tin tức gì, ngay cả nô tỳ Tống Ngọc Tịch đưa đi cũng đều bị thả về, ngay khi Tống Ngọc Tịch cùng Tống Dật đang tính toán có nên âm thầm tìm Cát đại nhân hay không, thì một tin tức kinh thiên động địa truyền tới.
Trữ thị... Chết rồi!
Cáo phó nhà họ Kỷ đưa tới trong đêm, Kỷ Lan khóc lóc chạy ra ngoài. Sáng sớm hôm sau, Tần thị cũng mang theo nữ quyến trong phủ đi phúng viếng Kỷ gia.
Ngoài cổng phủ Bình Dương hầu đã treo đèn lồng trắng, người hầu cũng thay quần áo tang, có người đón tiếp ở cửa ra vào. Kỷ Sóc, Kỷ Mang còn có Kỷ Triều không thường xuyên lộ diện, ở ngoài cửa nghênh đón khách nhân, rất nhiều người đều nhận được tin tức, sáng nay vội vàng mà đến. Tần thị mang theo nữ quyến cùng phu nhân Tín Quốc công cùng nhau tiến vào, Tống Ngọc Thiền đi theo Kỷ Lan khóc trước quan tài.
Bà tử hầu hạ bà ta thay quần áo nói: "Bộ dáng lão thái quân không dễ nhìn, là treo cổ mà chết."
Tần thị tỏ vẻ bi thương, nói: "Làm sao lại nghĩ quẩn như vậy? Đang yên đang lành làm sao lại treo cổ? Những người hầu hạ đâu? Điều này làm sao có thể chấp nhận được? "
Diêm thị từ bên ngoài đi vào, trên người mặc áo tang bằng vải gai, vừa nói chuyện vừa khóc nức nở, nói hai câu còn muốn chấm chấm khóe mắt, thể hiện đủ dáng vẻ hiếu thuận, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play