Tiêu Tề Dự nhìn khuôn mặt nàng đỏ bừng vì tức giận. Đường nét khuôn mặt nàng rất thanh thoát, điều hắn thích nhất là hàng lông mi dài trên đôi mắt sáng ngời của nàng, theo cử động của đôi mắt, hàng lông mi cứ chớp lên chớp xuống, thật giống như móng vuốt mèo, cứ cào cào vào lòng hắn.
Ma xui quỷ khiến, hắn lại đưa tay ra, sờ lông mi của nàng. Sau khi Tống Ngọc Tịch tránh đi, hắn cũng không tiếp tục, nhưng thay vào đó lại kề sát mặt mình vào Tống Ngọc Tịch, rồi sờ sờ chóp mũi của nàng, vô cùng sủng nịch mà nói một câu:
"Đồ vật nhỏ qua cầu rút ván."
Tống Ngọc Tịch đỏ bừng mặt, không phải bởi vì ý tứ trong lời nói của hắn, mà là do khuôn mặt tuấn tú của hắn ở gần ngay trước mắt. Nàng vươn tay đẩy hắn ra, nói: "Cái gì mà qua cầu rút ván chứ? Ta không muốn thân phận huyện chủ này. Ta đang sống rất an ổn với thân phận thường dân của mình. Ta đã nói với người rồi, ta không muốn có liên quan gì với chuyện nhà của người, cũng không muốn có quan hệ gì với người, ta chỉ muốn cả đời khỏe mạnh, yên ổn mà sống!"
Tiêu Tề Dự nhéo nhéo lòng bàn tay đang đẩy hắn ra của nàng. Hắn nhích tới gần với ngữ khí vô cùng lạnh lùng, chỉ nghe giọng nói trầm thấp của hắn cất lên: "Nàng nói cái gì? Lặp lại lần nữa. Không muốn có liên quan đến chuyện nhà của ta? Vậy ta thì sao? Nàng cũng không muốn có liên quan với ta? Sao lại không thể có được cuộc sống yên ổn nếu ở cùng với ta hả?"
Tay của Tống Ngọc Tịch bị hắn niết đau, muốn rút về nhưng không được, nên đành phải trừng đôi mắt như hạt thủy tinh lên nhìn hắn, nói: "Đương nhiên là ta không muốn ở bên người."
Sau khi nói xong những lời này, Tống Ngọc Tịch phát giác được mắt Tiêu Tề Dự tối sầm lại tràn đầy nguy hiểm. Nàng liếm liếm môi, rồi sau đó lại uyển chuyển bổ sung một câu: "Ta biết người có ân đối với ta, những gì ta thiếu nợ người có thể đổi cách khác để trả, nhưng tuyệt đối không bao gồm việc lấy thân báo đáp. Duyên phận của ta không tốt, có thể nói là hai bàn tay trắng, nhưng người không giống với ta. Người có duyên phận của mình, người có thê tử, người nên có một cuộc sống tốt hơn, không nên lãng phí tinh lực của mình lên người không quan trọng là ta đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play