Sau đó, trong đám triều thần cũng có người không đồng ý, lấy thân thế của Tống Ngọc Tịch ra làm lý do, nói nàng chỉ là một thứ nữ, thân phận không đủ để nhận được trọng thưởng như vậy. Nhưng lại bị một vị văn thần dưới trướng Thái Tử châm chọc đến mức suýt chút nữa đã phải vào thiên lao. Lời nói của vị văn thần kia có nhắc đến Tiên đế và đương kim Thánh thượng, ngụ ý chính là Tiên đế và đương kim Thánh thượng đều không do Hoàng hậu sinh ra, cũng không phải là con trai trưởng, khiến người vừa lên tiếng kia lập tức nghẹn họng; lại có triều thần dùng tuổi tác của Tống Ngọc Tịch làm lý do, lại vẫn bị vị văn thần nọ, dùng điển cố về Cam La, nói đến mức người kia mặt đỏ tới mang tai, còn thiếu mỗi nói hắn ta tài trí bình thường không có thiên phú. . . Khẩu chiến thời gian nửa nén hương, phe cánh do Thái Tử cầm đầu toàn thắng!
Tống Dật lau lau mồ hôi lạnh, thay Tống Ngọc Tịch tạ ân. Hoàng đế ngay tại chỗ dặn dò Trung Thư Lệnh soạn chiếu chỉ, chọn ngày phong thưởng, còn một cuộn thánh chỉ thì đưa đến Chung Thúy Cung cho Hoàng hậu, để Hoàng hậu chủ trì điển lễ cùng các loại trang phục, ấn triện của huyện chủ. Chuyện này cũng giống như sấm sét ầm ầm giáng xuống Chung Thúy Cung. Sau khi Hoàng hậu nhận được thánh chỉ, ngồi cứng ngắc người một lúc lâu. Bà ta thực sự không hiểu, làm thế nào mà một thứ nữ chẳng là cái thá gì như Tống Ngọc Tịch thoắt một cái đã lắc mình biến hóa trở thành Nguyệt Hoa huyện chủ!
Sự đả kích này quá lớn, lớn đến mức khiến bà ta không thể tin nổi! Trong cuộc đời của bà ta, còn chưa từng bị nữ thần chiến thắng bỏ rơi hoàn toàn như vậy, vốn tưởng rằng chỉ cần một ngón tay út là có thể nghiền chết một tiểu hồ ly tinh như Tống Ngọc Tịch, tuy nhiên giống như đối phương đột nhiên chui từ trong đất ra, bay thẳng lên trời, mọi chuyện cũng không dừng ở trước mặt bà ta để có thể kịp xoay chuyển tình thế!
Mà điều khiến cho Hoàng hậu kinh sợ và hối hận, là nghe nói chuyện này còn do nhi tử tốt của bà ta, Thái tử điện hạ một tay thúc đẩy! Thế này thì muốn bà ta vun đắp tình cảm mẹ con như thế nào đây? Nhi tử làm việc, chưa bao giờ bận tâm đến người mẹ là bà đây, giờ thì tốt rồi, đặt luôn cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của bà ta lên hẳn mặt bàn, sau này nếu muốn xử lý thì cũng không được nữa rồi!
Nhi tử và lão công, mỗi một người đều là kẻ thấy sắc quên nghĩa, bảo sao bà ta không tức giận cơ chứ? Hoàng hậu đột nhiên cảm giác mình vô cùng cô đơn! Bà ta là Hoàng hậu của một nước, mẹ của muôn dân, mẫu nghi thiên hạ, thế nhưng Hoàng Thượng và Thái Tử có từng nể mặt bà ta không? Mọi chuyện hỏi cũng không thèm hỏi ý kiến của bà ta, trực tiếp quyết định luôn rồi!
Bà ta không những không có quyền lợi lên tiếng phản đối, mà còn phải vui vẻ tươi cười đi chuẩn bị phẩm phục [2] cùng ấn triện!
[2] phẩm phục: quần áo của quan lại thời xưa, mặc theo cấp bậc

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play