Tống Ngọc Thiền đỡ Tần thị, khuôn mặt xinh đẹp không chút cảm xúc, ánh mắt cũng có chút trống rỗng, dáng vẻ giống như vừa phải trải qua đả kích rất lớn. Tần thị thở dài, nói với nàng:
"Ta rất không thích cách hành xử của mẹ con hôm nay, con có biết vì sao không?" Tần thị hỏi Tống Ngọc Thiền.
Tống Ngọc Thiền không nói gì, chỉ lắc đầu, Tần thị thở dài trong lòng, tiếp tục nói:
"Sống ở trên đời, đi nhầm bước cũng không sao, quan trọng là biết sai, biết thay đổi là được. Bản thân phạm sai lầm, gây ra hậu quả gì thì cũng phải tự mình gánh chịu. Tuyệt đối không chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân, muốn dùng công lao của người khác để che dấu sai lầm của mình, chính điều này đã là một sai lầm lớn! Vốn sự tình đã qua, ta không nên nhắc lại chuyện xưa, nhưng có chút lời vẫn muốn nói rõ ràng với con. Con đã làm sai chuyện, nhưng lại oán trách Tống gia không quan tâm đến con, nhưng lúc con làm chuyện sai trái, có từng nghĩ tới nếu như con làm như vậy, thì sẽ có ảnh hưởng xấu như thế nào cho Tống gia không? Con nên cảm tạ Tịch tỷ nhi biết bơi, nếu không sai lầm con phạm phải sẽ trở thành sai lầm lớn không thể đền bù. Nếu hôm đó Tịch tỷ nhi và Sở tiểu thư, Đỗ tiểu thư đều chết hết thì con cảm thấy hiện giờ con còn có thể an an ổn ổn mà đứng đây nói chuyện với ta như vậy sao?"
"Hoàng hậu nương nương đã sớm đáp ứng ta, để cho ta làm Định Vương phi! Chính tổ mẫu đã chặt đứt tiền đồ của ta, để cho ta biến thành bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ như bây giờ. Ta không có mặt mũi đi ra ngoài gặp người khác, ta chịu thiệt thòi rất lớn, nhưng tổ mẫu tại sao lại không an ủi ta chứ? Ngài luôn mồm nói, sự tình đã qua, nhưng trong lòng vẫn không chịu thông cảm cho ta. Nếu ngài đã nghĩ như vậy, thì ta cũng không còn cách nào, ai bảo ta không có một người mẹ biết câu dẫn nam nhân chứ, đáng đời ta phải chịu những tội này!" Tống Ngọc Thiền nói lời vô cùng tiêu cực, làm cho Tần thị dừng bước, khiếp sợ nhìn vào nàng.
"Ngươi nói bậy nói bạ gì đó? Những lời này là một tiểu thư khuê các như ngươi nên nói sao? Định Vương phi! Hoàng hậu đáp ứng ngươi làm Định Vương phi, thì ngươi chính là Định Vương phi sao? Bên trên Hoàng hậu chẳng nhẽ không có Thái hậu, không có Hoàng thượng sao? Ngươi làm ra những chuyện kia, nếu không phải Tịch tỷ nhi giấu giếm cho ngươi, thì bây giờ đại lao Tông Nhân Phủ cũng không thiếu vị trí Tống Ngọc Thiền của ngươi đâu? Ngươi cho rằng Sở gia và Đỗ gia sẽ từ bỏ sao? Những đạo lý này, vốn ngươi phải tự phân biệt cho rõ ràng, ai là người tốt, ai là người xấu, rốt cuộc người nào là người có suy nghĩ thiển cận chỉ vì cái lợi trước mắt? Ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta cũng không muốn nhiều lời với ngươi, vẫn là câu nói đó, chuyện nào không liên quan đến ngươi, thì ngươi nên sớm chết tâm, tu thân dưỡng tính cho tốt. Đợi đến sang năm, sau khi kinh thành khôi phục lại như cũ, ta sẽ tìm cho ngươi một gia đình trong sạch, chỉ cần ngươi an phận thủ thường, đừng có mơ mộng những thứ hão huyền không thực tế nữa."
Nói xong, Tần thị liền đẩy tay đang nâng bà của Tống Ngọc Thiền ra, đổi thành Quế ma ma đỡ bà đi về hướng Ninh Thọ Viện, đi theo sau là mấy bà tử dùng để cõng người. Lúc đi qua chỗ rẽ, bà đã không nhìn thấy một đôi mắt oán độc đang ngước lên nhìn mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play