Tiêu Tề Hoàn đứng ở bên trong Noãn Dương Điện của Tô phi. Tô phi ngồi ở bên trên, bà đã là nữ nhân hơn ba mươi tuổi, dung mạo mỹ lệ, rất có khí chất, nhìn nhi tử đứng trước mặt, thở dài nói: "Điện hạ không thể hành động theo cảm tính. Đích trưởng nữ phủ Trấn Quốc công, chỉ cần cưới nàng, sau này sau lưng của con sẽ là Trấn Quốc công Tống Dật, mẫu phi không thể cho con một mẫu tộc cường đại, chỉ hi vọng tìm cho con một thê tộc cường đại, làm sao con lại không hiểu cho nỗi khổ tâm của ta chứ."
Tiêu Tề Hoàn mặt không đổi sắc nói: "Mẫu phi, ta không cần mẫu tộc cường đại, cũng không cần thê tộc cường đại, ta chỉ hi vọng tìm được một nữ tử mà mình thích, rồi cùng nàng vượt qua cả đời, ta cũng không muốn tranh đoạt với hoàng huynh cái gì, ta chỉ muốn an ổn sống qua ngày, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?"
Tô phi nhìn nhi tử bướng bỉnh này, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép [1]: "Con không muốn tranh đoạt? Con lớn lên ở hoàng cung ăn thịt người này, làm sao có thể ngây thơ như vậy? Chúng ta ở trong guồng xoáy này, không phải con không muốn tranh đoạt, là người khác sẽ buông tha cho con, mẫu phi ta phải trải qua thiên tân vạn khổ mới nuôi được con lớn như vậy, phi tử mỹ nhân trong hậu cung không có một trăm cũng có tám mươi, số người mang thai nhiều vô số kể, nhưng đến cuối cùng có bao nhiêu hoàng tử công chúa còn sống sót?"
[1] chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.
Tiêu Tề Hoàn quật cường không chịu cúi đầu: "Nhưng dù vậy, chỉ cần hoàng tử công chúa sống sót mà trưởng thành, thì sẽ không còn quan hệ gì với hậu cung nữa rồi. Con bây giờ cũng đã khai phủ ở bên ngoài, được phong Vương. Thái Tử hoàng huynh tọa trấn Đông cung, sau này kế thừa ngôi vị hoàng đế, nào có ai không phục chứ. Nhị ca, Tam ca, còn có ta, sau này nếu có năng lực phụ tá, thì lưu lại, nếu không có năng lực như ta, thì mặc dù sau này rời xa kinh thành làm một Vương gia nhàn tản thì có gì mà không được? Mẫu phi, người cũng nên giống như nhi thần, đừng nhớ mong quyền vị nữa, chúng ta chỉ cần an phận thủ thường, thì phụ hoàng cùng huynh trưởng sẽ không làm khó chúng ta."
Tô phi nhắm hai mắt lại, thật sự hận chính mình đã bảo hộ đứa con trai này quá tốt, khiến cho hắn đến bây giờ vẫn còn không nhìn rõ tình thế, bà nói: "Phụ hoàng con cùng huynh trưởng sẽ không làm khó chúng ta, nhưng còn người khác thì sao? Chỉ cần chúng ta tồn tại, thì đối với bọn họ mà nói chính là một chướng ngại. Con không cần nhiều lời, đích trưởng nữ phủ Trấn Quốc công là nhất định phải lấy, sau này một ngày nào đó con sẽ thấu hiểu nỗi khổ tâm của mẫu phi đối với con."
Tiêu Tề Hoàn còn muốn nói thêm, nhưng đã thấy cung tỳ thiếp thân của Tô phi tiến đến truyền lời: "Nương nương, Hoàng hậu nương nương truyền ngài qua nói chuyện, nói là lão phu nhân phủ Trấn Quốc công đã dâng sổ con thỉnh tội vào cung."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play