Cuộc sống ở Trữ Tú Cung đối với Tống Ngọc Tịch mà nói, kỳ thật cùng không có gì khác với khi ở Tống gia, đều là dậy sớm ngủ sớm, nội dung huấn luyện và giáo dưỡng cũng không khác nhau lắm, chỉ có điều là nhiều người hơn so với lúc trong nhà một chút, chung quanh cũng không thiếu sắc đẹp hoa dung nguyệt mạo [1]. Dung mạo của Tống Ngọc Tịch xác thực cũng xem như là xuất sắc nhất, chỉ tiếc nàng ít khi xuất hiện, lại không tranh giành, bất kể là làm chuyện gì, cũng đều là hạng chót, bản thân vừa được thanh tịnh, lại thuận tiện cho mấy thiếu nữ khác.
[1] hoa dung nguyệt mạo: dung mạo như hoa như trăng
Trong những ngày qua, mỗi ngày đều có vài nhóm thiếu nữ được truyền triệu vào cung của quý nhân, bởi vì ở trong Tố Ngọc Các đều là tiểu thư thế gia, cho nên mỗi người phần lớn đều có chút nhân mạch ở trong cung, ở đây có rất nhiều phi tử mỹ nhân, nên thời điểm này chính là lúc các nàng lôi kéo thế lực, cho nên, chỉ ngắn ngủn vài ngày, trong Tố Ngọc Các vô cùng bận rộn. Tống Ngọc Thiền và Kỷ Uyển Ninh mỗi ngày đều được Tô phi và Hoàng hậu truyền triệu vài lần, Tống Ngọc Mộng cũng đi theo tiểu thư phủ Tín Quốc công đến chỗ Nạp Lan quý nhân hai lần. Chỉ có Tống Ngọc Tịch mỗi ngày sau khi làm xong bài học do các ma ma sắp xếp, thì ở lại trong phòng của mình đọc sách hoặc ngủ, cuộc sống trôi qua rõ ràng còn thoải mái hơn so với lúc ở ngoài cung.
Ngày hôm đó, sáng sớm nàng đã học tập xong, đại đa số thiếu nữ của Tố Ngọc Các đều được tuyên triệu tiến vào hậu cung, nàng cùng số ít cô nương không có nhân mạch trở về phòng. Bởi vì tất cả đều xuất thân từ thế gia, cho nên mỗi nhà đều có phòng riêng của mình, Tống gia cũng không ngoại lệ. Sau khi Tống Ngọc Thiền và Tống Ngọc Mộng đều đi ra ngoài, thì trong phòng chỉ có mỗi Tống Ngọc Tịch. Xem thư tịch về nhuộm vải mượn từ chỗ ma ma của Y Cục được một lát, thì nàng cảm thấy mắt cứ díu cả lại. Tuy nói gian phòng rất đẹp, nhưng rốt cuộc cũng là ba nữ tử ở chung một gian, buổi tối lúc ngủ ít nhiều gì sẽ có chút ảnh hưởng. Nàng để thư tịch sang một bên, kéo lên chăn mỏng, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cũng không biết ngủ được bao lâu, thì mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng lật sách, nàng xoay người, dụi má hai lần trên chiếc gối thêu, lúc này mới chậm rãi mở mắt, từ ánh sáng ngược nắng mờ ảo nàng trông thấy một sườn mặt tuấn tú phiêu dật giống như tượng tạc, phong lưu thanh nhã. Tiêu Tề Dự thần thái sáng láng xuất hiện ở trên chiếc ghế bên giường mà lúc trước nàng ngồi đọc sách, nhàn nhã tự nhiên lật xem thư tịch về nhuộm vải của nàng.
Bởi vì vừa tỉnh, nên Tống Ngọc Tịch còn tưởng mình đang nằm mơ, cho đến khi giọng nói cố ý đè thấp của Tiêu Tề Dự vang lên bên tai nàng: "Tỉnh?"
Tống Ngọc Tịch giật mình, chợt bừng tỉnh, kéo chăn mỏng, từ trên giường ngồi dậy, trừng mắt hỏi: "Người, người vào bằng cách nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT