Sau khi nghĩ một lúc, Chử Phong nói: "Triệu Trụ ạ. Có biết ạ, tại sao tiểu thư lại hỏi tới hắn?" Chử Phong vẫn luôn vô cùng tôn kính Tống Ngọc Tịch, sự tôn kính này không phải bởi vì nàng là tiểu thư của phủ Quốc công, mà là bởi vì cách làm người của nàng. Lúc trước hắn phụng mệnh của Tống Dật, đi theo Tống Ngọc Tịch đến Liêu thành tìm người. Người được tìm chính là người hầu của di nương nàng, vì những người tầm thường đó mà mạo hiểm bản thân mình, sự thiện lương hiếm có này khiến hắn kính trọng, cho nên Chử Phong rất sẵn lòng trả lời các câu hỏi của Tống Ngọc Tịch.
Tống Ngọc Tịch thấy hắn nhận biết, thì lập tức hỏi han:
"Triệu Trụ kia tính cách như thế nào? Làm sao ta lại nghe nói hắn mê rượu ham đánh bạc?"
"Mê rượu ham đánh bạc là đúng, nhưng cũng không có nghe nói qua hắn phạm phải chuyện gì khác. Khu Đông Thành mặc dù không có thành tích gì lớn, nhưng cũng không xảy ra vấn đề gì. Tiểu thư đang yên đang lành làm sao lại hỏi đến hắn ạ."
Chử Phong cảm thấy rất tò mò về chuyện này, chỉ cảm thấy vị Thất tiểu thư này thật sự rất khác biệt với những tiểu thư khác. Điểm chú ý của mấy vị tiểu thư khác đều nằm ở việc hôm nay mặc xiêm y nhà nào, ngày mai mang đồ trang sức gì đi tham gia tụ hội ở đâu, nhưng vị tiểu thư này, luôn muôn. . . híc. . . thân cận với dân chúng?
Tống Ngọc Tịch cũng không giấu diếm, mà nói thẳng: "À, ta vừa nghe một chuyện, cũng không biết thật giả. Lần trước ta ở trên đường gặp phải một bà nương đánh con dâu, đánh vô cùng hung ác. Ta lập tức ngăn lại, vừa vặn gặp gỡ Định Vương, Định Vương ra tay giáo huấn bà nương này. Thế nhưng hôm nay lúc sáng, ta trên đường lại gặp phải nữ nhân bị đánh kia, hỏi han mới biết được, nàng là thê tử của Triệu Trụ, nàng nói Triệu Trụ ham đánh bạc lại mê rượi, cứ thua bạc, uống say thì lại đánh người. Không chỉ như vậy, mà hắn còn hết lần này tới lần khác chiếm đoạt tài sản của cô nhà vợ, đem tất cả đều đi đánh bạc. Cô của vợ hắn muốn đi cáo quan, bị hắn nửa đường bắt về, còn bị đánh mù con mắt, lỗ tai cũng không nghe thấy gì. Nữ nhân kia nói thật sự đáng thương, nhưng ta lại không biết sự tình thật giả thế nào. Thế nhưng doanh trại hộ vệ thủ thành không phải thuộc quản hạt của phụ thân sao, nên đã nghĩ tới hỏi chuyện này, nếu sự tình là thật, thì không biết ông có quản hay không?"
Chử Phong nghe xong cũng vô cùng ngoài ý muốn, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT