Vào cuối tháng ba, đầu tháng tư, các cửa hàng trên đường Trường An đã cho thuê được bảy tám phần. Rất nhiều thương nhân đã bắt đầu sắp xếp hàng hóa, Tống Ngọc Tịch cũng đặt ra quy tắc buôn bán cho từng thương nhân khác nhau. Ví dụ hàng ăn thì cùng một chỗ với hàng ăn, uống trà nghe hát thì tụ cùng một chỗ, bán quần áo vật phẩm trang sức tụ cùng một chỗ, bán đồ cổ ngọc khí lại cùng một chỗ.
Chẳng mấy chốc một đường Trường An phồn hoa trở nên sôi động hẳn lên.
Tống Ngọc Tịch lưu lại cho mình một tòa Phù Dung Viên cùng hai cửa hàng lớn. Vị trí Phù Dung Viên nằm ở trung tâm nơi đắt nhất đường Trường An Phố, việc trang hoàng đã sớm được chuẩn bị tốt, đợi đến lúc tửu lâu, quán ăn, nhà hàng xung quanh đó khai trương xong, thì nàng mới chính thức khai trương Phù Dung Viên. Từ ngoài vào trong, đều mô phỏng theo phong cách Tây Vực, vừa vào cửa có thể nghe được ca múa nóng bỏng của Tây Vực, khác hẳn với cửa hàng ở hai bên. Từ đầu bếp đến tiểu nhị trong tiệm đều ăn mặc theo phong cách như vậy, làm cho khách vừa bước vào khách điếm, có cảm giác như tiến vào một thế giới khác xa với bên ngoài. Thời gian đầu, có người còn chưa quen, ngại tiến vào, thế nhưng, trải qua một hai tháng kinh doanh, theo thời gian khách hàng cũng dần tăng lên.
Nhờ có Tiêu Tề Hoàn đưa cho Tống Ngọc Tịch một bộ chén pha lê trân quý vào năm trước, nên Yển Bá cuối cùng cũng nghiên cứu ra phương pháp nung chảy thủy tinh thành pha lê hoàn mỹ. Rực rỡ, óng ánh chiếu ra đầy màu sắc.
Thậm chí ngay cả Tống Ngọc Tịch cũng cảm thấy rất hài lòng. Sau đó nàng để cho Yển Bá trang hoàng lại hai gian hàng nàng đặc biệt lưu lại, rồi mở một của hàng pha lê mới lạ, đặt tên Viễn Khách Cư, chuyên bán các đồ dùng và sản phẩm pha lê thủ công. Bởi vì loại sản phẩm này rất hiếm ở thời đại trước, trước khi được xóa bỏ lệnh cấm biển, cũng mới chỉ nghiên cứu cách nung. Mà Yển Bá dẫn đầu toàn bộ thợ nung của xưởng nghiên cứu chế tạo hơn một năm, cho nên, gía thành của sản phẩm pha lê này đã được định trước là không hề rẻ.
Thế nhưng mọi người rất nhanh đã bị hấp dẫn bởi loại ánh sáng rực rỡ này, giống như loại đèn pha lê, ngói lưu ly, tất cả đều là người vô cùng phú quý mới có thể lấy về tay, thế nhưng tiểu dân chúng bình thường thì có thể mua được ở đâu đây? Tống Ngọc Tịch chính là cấp cho dân chúng bình thường một cơ hội mua sắm công bằng những thứ như đèn pha lê, ly pha lê, đĩa pha lê, bình pha lê, cùng một chút đồ đạc khác. Cho dù giá cả bán ra vô cùng đắt đỏ, nhưng vẫn có người nguyện ý trả giá cao để mua. Ai cũng có lòng yêu thích cái đẹp, đồ vật xinh đẹp thì luôn đáng giá, mà pha lê trong cửa hàng của Tống Ngọc Tịch cũng thật sự xinh đẹp, tinh xảo, nếu đặt ở dưới ánh mặt trời, thì tỏa sáng lóng lánh khiến người gần như không thể mở mắt. Cũng may nhờ có Tống Ngọc Tịch đã để cho Yển Bá không ngừng cố gắng thí nghiệm, bất kể chi phí cho dù có phải kéo dài thời gian, lúc này mới có thể sản xuất ra đồ vật mỹ diệu như ngày hôm nay.
Một khi ra mắt, tự nhiên là hấp dẫn ánh mắt mọi người, cho nên sau một tháng kinh doanh, đã bán hết tất cả sản phẩm mà Yển Bá nung trong bảy tám ngày không ngừng nghỉ ngày đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT