Tống Ngọc Tịch dưới ánh mặt trời, tinh xảo như ngọc, ôn nhuận, trắng trẻo, hoàn mỹ, một cái nhăn mày một nụ cười, cũng không có chút nào khó coi. Tiêu Tề Hoàn, một tay chống cắm, nhìn chằm chằm Tống Ngọc Tịch không chớp mắt, si ngốc cười nói: "Nàng hiểu rõ ta như vậy, không phải là mai sau muốn làm Vương phi của ta chứ?"
Tống Ngọc Tịch buông lỏng tay, suýt chút nữa đã đánh vỡ một chiếc chén thủy tinh, đối mặt với cặp mặt hoa đào sáng ngời của Tiêu Tề Hoàn trước mặt, nàng lại có cảm giác có một đôi mắt khác đang ngó chừng mình, nàng cụp mắt xuống, lạnh lùng nói:
"Người nếu còn chưa tỉnh ngủ thì trở về ngủ tiếp, đừng có tới nơi đây của ta nói mớ."
Tiêu Tề Hoàn thấy nàng không tin, thì ngồi thẳng người, có ý muốn nói chuyện rõ ràng với nàng, hắn nói: "Ai nói mớ chứ! Ta đây thực sự là nghiêm túc."
Tống Ngọc Tịch không muốn nhiều lời với hắn, cầm hai chén thủy tinh nhỏ lên, chuẩn bị đi hướng cửa phòng trọ, nhưng nghe xong lời này của Tiêu Tề Hoàn, nàng liền dừng bước, nói:
"Vương gia, người đã lớn đừng lúc nào cũng như tiểu hài tử. Cho dù ta chỉ là thứ nữ, cũng hiểu biết không ít hơn với người khác. Người là kim chi ngọc diệp, sau này cũng đừng đến chỗ ta như thế này nữa! Thanh danh của ta không đáng là bao, nhưng thanh danh của người thì đáng giá lắm đó."
Tiêu Tề Hoàn không để tâm, đi theo sau lưng Tống Ngọc Tịch, quả thật giống như một mao đầu tiểu tử choai choai, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT