"Sinh nhật con sắp đến rồi, con muốn trải qua như thế nào?"
Lời của Lâm thị suýt chút nữa khiến cho Tống Ngọc Tịch tự sặc nước miếng của chính mình. Nàng trừng lớn đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào Lâm thị, giống như động vật nhỏ nghe không hiểu lời của bà nói. Lâm thị bị biểu tình này chọc cười, nói:
"Sao nào, không thể tin được mình cũng có ngày sinh nhật sao?"
Tống Ngọc Tịch không nói gì, chỉ cúi đầu. Sinh nhật của nàng là mùng sáu tháng bảy, đây là do Từ ma ma nói cho nàng biết, chỉ tiếc, sinh nhật đối với nàng mà nói, cũng chỉ là một ngày bình thường mà thôi. Kiếp trước sau khi Lâm thị chết đi, liền không có người nào sẽ để ý đến cái ngày này.
Lâm thị vừa cười vừa nói: "Mùng sáu tháng bảy, chính là tháng sau rồi."
Nàng chỉ cảm thấy dường như trong mắt nước mắt có chút ngưng tụ, nàng tận lực chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn Lâm thị, nói: "Chỉ cần được trải qua cùng mẫu thân, thì có như thế nào cũng tốt."
Đáy mắt Lâm thị tựa hồ cũng tích chút cảm xúc, vươn tay ôm Tống Ngọc Tịch vào trong lòng, ở bên tai nàng khẽ nói: "Đời này người khiến nương cảm thấy có lỗi nhất chính là con."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play