Ánh nắng ấm áp của buổi sáng xuyên qua khung cửa sổ cũ kỹ, nhẹ nhàng chiếu vào không gian tĩnh lặng của phòng khám nhỏ. Những tia nắng vàng như vẽ lên những vệt sáng mờ ảo trên tường, tạo thành những hình ảnh mờ dần theo từng bước di chuyển của ánh sáng. Cửa sổ, dù đã cũ với những lớp sơn bạc màu và kính mờ, vẫn không thể che giấu được sự tươi mới của ánh sáng đang tràn vào.
Không khí trong phòng dường như trở nên ấm áp hơn dưới sự chiếu rọi của ánh nắng, dù căn phòng nhỏ hẹp với những chiếc bàn gỗ cũ kỹ và những thiết bị y tế giản đơn. Những tia sáng vàng lấp lánh như những sợi tơ mỏng manh rải khắp căn phòng, chiếu lên những chồng hồ sơ, trên mặt bàn, và cả những chiếc ghế, tạo ra một bầu không khí dễ chịu, tĩnh lặng, trái ngược với sự bận rộn ngoài kia.
Ánh sáng mờ ảo cũng làm nổi bật những hạt bụi nhỏ trong không khí, khiến chúng lấp lánh như những viên ngọc nhỏ bay trong không trung. Một làn gió nhẹ lướt qua, mang theo hơi thở của mùa xuân, khiến những chiếc rèm cửa đung đưa nhẹ nhàng. Mọi thứ đều trở nên yên bình và thanh thản, như thể thời gian trong căn phòng này đang chậm lại, nhường chỗ cho sự bình yên hiếm có giữa sự náo nhiệt của thế giới bên ngoài.
Từ ngoài cửa sổ, có thể thấy một vài chiếc lá xanh tươi của cây cổ thụ gần đó đang nhấp nhô, đón nhận những tia nắng đầu ngày, góp phần tạo nên một không gian thư giãn, ấm áp trong phòng khám nhỏ bé ấy.
Trong không gian yên tĩnh của phòng, ánh sáng nhạt từ cửa sổ chiếu vào làm bừng sáng một phần chiếc giường đơn. Trên chiếc giường ấy, một chàng thiếu niên xinh xắn, làn da trắng mịn như sứ, đôi môi hồng hào hơi mím lại, đang ngủ say. Mái tóc đen mềm mại, hơi lòa xòa trên trán, rơi nhẹ xuống gối. Ánh sáng nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt thanh tú của cậu, khiến những đường nét trên gương mặt thêm phần hoàn mỹ, như thể trong giấc ngủ, cậu đã hoàn toàn vứt bỏ mọi gánh nặng và lo âu.
Cậu nằm nghiêng, thân hình mảnh mai cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng, đôi tay mềm mại đặt dưới gối như muốn vươn mình ra ngoài để tìm sự thoải mái. Dù là trong giấc ngủ, cậu vẫn toát lên vẻ đẹp nhẹ nhàng, thuần khiết, như một bức tranh vẽ nên từ sự dịu dàng và tinh tế. Hơi thở của cậu nhẹ nhàng, đều đặn, như những nhịp sóng vỗ về bên bờ biển, yên bình và dễ chịu.
Mệt mỏi rõ ràng trên khuôn mặt, nhưng trong giấc ngủ ấy, cậu như đã tìm thấy một chốn bình yên, nơi mọi điều phiền muộn có thể tạm thời tan biến. Chiếc giường đơn dường như là nơi duy nhất trong thế giới này, nơi thiếu niên có thể thư giãn trọn vẹn, không phải lo lắng hay vướng bận về những điều ngoài tầm kiểm soát.
Cả không gian xung quanh như ngừng lại, chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng của cậu và ánh sáng từ cửa sổ đang dịu dàng chiếu vào. Mọi thứ dường như trong trạng thái thanh bình tuyệt đối, và cậu, dù mệt mỏi, vẫn cứ chìm sâu vào giấc ngủ ngon lành.
Anh bước vào phòng với dáng người cao lớn, thân hình cường tráng đầy mạnh mẽ, từng bước chân vang lên chắc nịch trên sàn nhà. Trong tay anh là khay đồ ăn sáng, trên đó là những món ăn được bày biện gọn gàng, tỏa ra mùi thơm nức mũi. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, phản chiếu lên cơ thể anh, làm nổi bật lên từng đường nét mạnh mẽ của cơ bắp, ánh sáng tạo nên một vẻ ngoài đầy nam tính và cuốn hút.
Khuôn mặt anh, với những nét vương giả và đầy uy nghiêm, thoáng chốc mềm lại khi anh nhìn về phía chiếc giường, nơi thiếu niên đang say ngủ. Đôi mắt anh nhìn cậu với vẻ dịu dàng, đôi môi khẽ nhếch lên như một nụ cười nhẹ, nhưng đầy sự quan tâm. Anh biết rằng cậu đang cần một chút nghỉ ngơi, một chút chăm sóc, và anh sẽ là người mang lại điều đó.
Anh bước đến gần giường, khẽ mở cửa phòng bằng một động tác nhẹ nhàng, không muốn làm cậu tỉnh giấc. Khay đồ ăn sáng được đặt xuống bàn cạnh giường, trên đó là những món ăn quen thuộc một đĩa bánh mì nướng vàng giòn, một ly sữa ấm. Mùi thơm từ bữa sáng nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian, khiến không khí càng trở nên ấm áp và thân thiện.
Anh ngồi xuống cạnh giường, nhìn cậu thiếu niên ngủ say, lòng cảm thấy bình yên. Một tay anh vén nhẹ mái tóc của cậu, khẽ chạm vào làn da mịn màng như sờ vào những đám mây mềm mại. Mỗi động tác của anh đều toát lên sự cẩn thận, dịu dàng, khiến không khí xung quanh như dừng lại trong một khoảnh khắc đẹp.
Ánh mắt anh nhìn cậu, như muốn ghi nhớ từng phút giây này, khi cậu ngủ yên trong vòng tay chăm sóc của anh. Mọi lo lắng hay khó khăn dường như tan biến, chỉ còn lại tình yêu thương ấm áp, bao la và vững chãi.
Cậu dụi mắt mơ màng, những làn sóng mệt mỏi còn vương lại trong giấc ngủ dần tan biến khi ánh sáng buổi sáng ấm áp chạm vào khuôn mặt. Đôi mắt cậu mở ra từ từ, hơi ngái ngủ, nhìn xung quanh để lấy lại ý thức. Khi ánh mắt vô tình lướt qua bàn, nhìn thấy khay đồ ăn sáng với những món ăn quen thuộc, rồi dừng lại ở hình bóng người đàn ông cao lớn đang ngồi bên cạnh giường, cậu giật mình, không khỏi hoảng hốt.
"Anh...!" Cậu kêu lên một tiếng nhỏ, rồi vội vã ngồi bật dậy, mái tóc xòa xuống khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ, khiến vẻ mặt của cậu càng thêm dễ thương nhưng cũng lộ rõ sự bất ngờ. Cậu liếc nhìn xung quanh một chút, như để xác nhận xem đây có phải là thực hay không.
Ánh mắt cậu dừng lại trên người anh – người đàn ông với dáng vẻ mạnh mẽ, cường tráng, nhưng lúc này lại đang nhìn cậu với vẻ dịu dàng, ánh mắt chứa đựng sự quan tâm sâu sắc. Anh ngồi đó, tay vẫn đặt trên khay đồ ăn sáng, một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi như thể đang chờ đợi cậu tỉnh giấc.