Nói là muốn nói chuyện thẳng thắn, nhưng Vân Dực lại ngồi yên trên ghế, bất động như núi, không có chút ý nào là muốn chạy nhanh ra ngoài tìm Trâu Vân để nói chuyện cả.
Trong mắt Chu Cung có ý tò mò kín đáo: “Sao thế? Không phải muốn thẳng thắn à?"
Vân Dực ho nhẹ một tiếng, nói nghiêm túc: “Tôi đang sắp xếp lại lời nói, nghĩ lại xem nên nói với cô ấy như thế nào mới được. Lỡ như tìm sai từ rồi chọc giận cô ấy thì sao!"
"..." Nếu Trâu Vân tức giận, tuyệt đối không phải là vì vấn đề sai từ này đâu. Nói cho cùng, rắc rối như vậy, khó trách bị người khác cho người kẻ nằm dưới.
Chu Cung quăng lại một cái nhìn xem thường: “Anh cứ từ từ suy nghĩ đi, tôi cũng không gấp."
"Cô thì biết cái cọng lông gì! Nếu không phải vì quá quan tâm, lo được lo mất nên tôi mới không dám tuỳ tiện mở miệng à?" Vân Dực nhỏ giọng nói thầm.
***

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play