Trâu Vân bê thức ăn đã nấu xong đi ra ngoài.
Vân Dực cũng ngừng nói chuyện theo đó, cái mũi khẽ nhúc nhích: “Thơm quá."
"Tớ nấu mấy món cậu thích ăn đó." Trâu Vân vừa bày chén đũa vừa hỏi: “Chị Cung ơi, chị ăn chung với bọn em luôn nhé?"
"Đúng lúc chị cũng đang đói bụng." Chu Cung không thèm để ý đến ánh mắt sắc bén của người nào đó, tìm một chỗ rồi ngồi xuống không khách khí chút nào: “Sao lại là em nấu cơm?"
Không phải là người nào đó nên cố gắng xum xoe, bù đắp cho người trong lòng à?
Trâu Vân không hề biết những điều đó, giải thích: “Vốn là em muốn gánh một nửa tiền thuê nhà, có điều Vân Dực lại nói cậu ấy và chủ thuê nhà rất thân thiết, tiền thuê phải nộp cũng rất rẻ nên em không cần trả. Cho nên, em muốn bao thầu chuyện ăn uống."
Cô không muốn nhận ý tốt của Vân Dực như một điều hiển nhiên, vội vàng muốn làm một chút gì đó cho Vân Dực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play