Cố Dịch xưa nay trong giới nổi tiếng là người không thể dung nổi một hạt cát trong mắt, nếu có ai muốn kéo anh vào mấy chiêu trò “tạo nhiệt” thì anh nhất định sẽ đích danh từ chối thẳng thừng!
Thế nên lần này, anh chịu đứng ra bênh vực cho một minh tinh như Nam Hoan.
Nghĩa là, lần này tấm ảnh kia quả thực chẳng liên quan gì đến nữ minh tinh đó cả.
Thế là đám fan từng mắng chửi dữ dội nhất liền ùn ùn kéo đến dưới weibo của Đường Hoan để xin lỗi.
Đường Hoan: “…”
Chiêu thao tác này cũng gắt phết đấy.
Quả thực có thể nói sức ảnh hưởng của ảnh đế đúng là khủng khiến một giây trước có thể khiến danh tiếng cô rơi xuống tận đáy, một giây sau lại có thể dễ dàng kéo cô đứng dậy.
Đường Hoan lướt nhìn mấy lời xin lỗi dưới weibo của mình, y như đang xem diễn trò.
Đúng lúc này, một cuộc gọi lạ bất ngờ gọi đến…
“Xin hỏi là cô Nam Hoan phải không?”
Giọng của Cố Dịch, nghe ra còn mang theo chút bối rối.
Quả không hổ danh ảnh đế, chỉ riêng việc giọng nói thôi đã khiến người ta khó lòng chống đỡ nổi!
“Đúng vậy!”
“Tôi là Cố Dịch.”
“Ồ.”
Đường Hoan chờ anh nói câu tiếp theo, đợi mãi vẫn không nghe thấy anh mở miệng.
Anh là Cố Dịch, rồi sao nữa?
Anh là Cố Dịch, rồi hết?
Anh đúng là cái đồ đầu gỗ!
Cố Dịch cũng đang chờ Đường Hoan mở lời, kết quả là đợi mãi, cô vẫn không nói gì.
Cố Dịch: “…”
Anh dù sao cũng là một anh đế, chủ động gọi điện thoại cho người ta, mà cô chỉ “ồ” một tiếng?
Trong tưởng tượng của anh, chẳng phải cô nên chủ động bắt chuyện, cố gắng tìm đề tài để nói chuyện với anh nhiều hơn hay sao?
Cố Dịch vốn là người rất cao ngạo, khi nói chuyện với người ngoài luôn giữ vẻ lạnh lùng.
Thế nhưng lần này, chiếc mặt nạ cao lãnh của ảnh đế đại nhân rốt cuộc cũng nứt vỡ.
Im lặng.
Cả hai lại rơi vào im lặng.
Không khí lại trở nên cực kỳ gượng gạo.
Cố Dịch đành phải bực bội mà chủ động lên tiếng lần nữa: “Cô Nam dạo này… cô vẫn ổn chứ?”
“Rất ổn mà, sao thế?”
Ăn ngon, ngủ kỹ, thỉnh thoảng còn bắt nạt thằng nhóc Cố Lung nữa cơ.
Cố Dịch:" …"
Cảm giác những lời định nói tiếp sau đó lại bị nghẹn nơi cổ họng lần nữa.
Nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, anh đành nghiến răng tiếp tục nói: “Lần này chuyện trên mạng… không gây phiền phức gì lớn cho cô Nam chứ?”
Đường Hoan vừa ăn xong, đang nằm dài trên ghế sofa xoa bụng tiêu hóa.
Cô nghĩ bụng: dù gì cũng rảnh, thôi thì phối hợp một chút với ảnh đế, xem thử anh ta định dỗ dành cô thế nào.
Thế là diễn viên nội tâm Hoan lập tức “nhập vai”.
Cứng đầu nhưng cố làm ra vẻ mạnh mẽ: “Thật ra cũng không có gì, chỉ là bị người ta chửi vài câu thôi, tôi cũng quen rồi mà.”
Trong giọng nói, phảng phất một chút tự giễu.
Cố Dịch lúc này mới cảm thấy, có vẻ kế hoạch của mình đang đi đúng hướng.
“Cô Nam, nếu như fan của tôi đã gây ra phiền toái cho cô, tôi xin thay mặt họ nói lời xin lỗi.”
“Cố tiền bối, anh khách sáo rồi. Do tôi không có duyên với khán giả, không thể trách người khác, càng không liên quan gì đến anh.”
Nói đến cuối, cô còn cảm khái một câu: “Mỗi người có một số phận riêng. Tôi không được người ta yêu mến, nên bị mắng cũng là chuyện đương nhiên.”
Nào, lại đây, đến đây mà an ủi tôi đi!
Nào, tới đây mà đấu diễn xuất với tôi này!
“Cô Nam, tôi không tán đồng với những gì cô vừa nói. Tuy tôi chưa hiểu rõ cô, nhưng tôi có nghe đôi chút về chuyện của cô. Bất kể là ai, nếu thật sự muốn bắt đầu lại, đi đúng hướng… thì đều không nên bị xem thường!”