💐Hán việt: Nam hữu thị vạn nhân mê.
💐Tác giả: Quất Tử Hành
💐Tình trạng: Hoàn thành (46 chương không chia)
🐔 3 chương/1 ngày.
Văn án:
Sau khi ý thức tỉnh lại, Diệp Ký Thư phát hiện bản thân chỉ là một nhân vật qua đường trong một quyển tiểu thuyết thể loại "vạn nhân mê".
Trong truyện có công số 1, công số 2, công số 3… càng đếm càng nhiều, dường như không xuể. Tất cả đều như bị lây nhiễm thứ gì đó khiến lý trí tan biến, điên cuồng si mê nam chính.
Họ quan tâm săn sóc, chiếm hữu ép buộc, âm thầm theo dõi…
Phong cách nào cũng có đủ.
Thế nhưng bản thân cậu — Diệp Ký Thư — ngay cả pháo hôi công cũng không phải, chỉ là một gói gia vị tình cảm đầy kịch tính trong một mối tình tay ba cẩu huyết rối rắm.
Giá trị tồn tại của cậu chính là vào lúc nam chính bị các công theo đuổi ráo riết, lạnh nhạt buông ra một câu:"Hắn là bạn trai tôi."
Một câu nói đầy sức nặng, kéo căng không khí và làm mọi chuyện thêm phần kịch tính.
Với Diệp Ký Thư, đây giống như một cánh cửa bước vào thế giới mới vậy.
Khi còn đi theo cốt truyện gốc —
Công số 1 xuất hiện, cậu liền kiếm cớ đi rót nước, để lại không gian riêng cho hai người.
Công số 2 đến, cậu giả vờ tìm đồ, tạo cơ hội để họ đối diện nhau.
Công số 3 tới, cậu nhắm mắt giả ngủ, để lại khoảng trống cho họ kéo gần quan hệ.
Vốn tưởng mình đã hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ.
Nào ngờ có một đêm khuya, nam chính lại bất ngờ đè chặt Diệp Ký Thư xuống giường, dính lấy cậu không rời, giọng khàn khàn nặng nề:
“Ký Thư, tại sao cậu không để tâm đến những người cứ lẽo đẽo bám theo tớ vậy? Rõ ràng bọn họ ai cũng bụng dạ khó lường, vậy mà cậu lại không hề ghen chút nào….”
“Haha, tất nhiên tớ cũng chẳng mấy quan tâm cậu nghĩ gì đâu, dù sao con người đều chỉ là thức ăn mà thôi, cậu chẳng qua cũng chỉ là công cụ tớ dùng để ngụy trang...”
“…Hửm? Sao không nói gì? Lại định mặc kệ tớ bỏ tớ lại một mình rồi đi để ý mấy người khác nữa à? Nực cười. Thật sự nghĩ tớ sẽ quan tâm như vậy sao? Cậu giỏi lắm đó.”
“Không được rồi… Rắc rối quá, phiền quá tớ phải làm gì đây? Rõ ràng không định thế này, nhưng nếu đã thành ra vậy… thì từ nay về sau, cậu chỉ được nhìn tớ thôi, nghe chưa? Nếu không… tớ sẽ không kiềm chế được mà ăn cả cậu mất đấy Ký Thư, cậu thấy sao?”
Giọng điệu dụ dỗ, gương mặt đẹp đẽ mà nguy hiểm.
Đáy mắt đen ngòm đầy rẫy dục vọng chiếm hữu điên loạn.
Khi Diệp Ký Thư nhìn thấy xúc tu trườn ra từ người đối phương, kèm theo là làn sương đen lạnh ngắt lan tỏa trong không khí, tim cậu như muốn nổ tung, đập thình thịch như xe đua 500 mã lực đang phi trên cao tốc.
Mí mắt run rẩy, trong đầu chỉ còn một loạt dấu chấm hỏi:
………??!!!
Cái… cái gì vậy?! Đáng sợ quá đáng sợ quá đáng sợ á á á á á!!!
Tôi tưởng mình chỉ là nền phụ thuần khiết, không ngờ cậu lại là một chiến sĩ ái tình cực đoan!
Khoan đã!!! Đây không phải là truyện vườn trường nhạt nhẽo bình thường hay sao. Sao ở đây lại có quái vật aaaaa.
Cảnh báo:
Có yếu tố phi nhân loại
Công không phải người, nội tâm thường xuyên u ám, biến thái, chiếm hữu mạnh mẽ
Có tiểu kịch trường tâm thần
Không hợp khẩu vị xin đừng ép đọc! Chủ yếu muốn viết về một bệnh kiều đen tối, vặn vẹo, ghen tuông cực đoan! Một mối tình có trọng lượng!
Tag: Ảo tưởng không gian · Linh dị thần quái · Ngọt văn · Xuyên thư · Sảng văn · Nhẹ nhàng
Tóm tắt một câu: Hỏng rồi, hắn thậm chí còn không phải là con người.
Thông điệp: Không nên xem thường người trước mắt.