Bình thường Ôn Minh Duy không chủ động liên lạc với Trịnh Hoặc, phần lớn là vì mỗi lần nói chuyện, luôn có thể nghe từ miệng đối phương những lời mà anh không muốn nghe.
Một người trông giống Thanh Tranh nhưng lại không phải là Thanh Tranh...
Cậu từng vì tình riêng mà hồ đồ một lần...
Ôn Minh Duy đặt điện thoại xuống trước mặt, khớp ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn theo nhịp, sắc mặt tối sầm, hồi lâu mới cất giọng: “Năm đó tôi ‘hồ đồ’, chẳng phải chính là điều thầy mong đợi.”
Đầu dây bên kia lập tức im lặng như tờ.
Nguyên soái bên kia đang mang vẻ mặt gì không khó đoán, đến cả Cố Tinh đứng cạnh Ôn Minh Duy cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, không ngờ anh thật sự dám nói ra câu đó.
—— Trước đây không phải chưa từng nhắc đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT