Cục Đá nghe vậy liền vui vẻ đáp lại một tiếng "Được rồi!" rồi quay đầu lại. Vệ Hạo liền nhân cơ hội bắt chuyện:
“Cô Văn là thanh niên trí thức của đội các cháu à? Cô ấy đến đây từ bao giờ vậy? Bọn chú vừa gặp cô ấy cùng đi về, nhưng sao cô ấy lại đi lên huyện?”
Cục Đá chỉ mới sáu tuổi, còn chưa hiểu chuyện người lớn nên cậu trả lời thật thà, không giấu giếm điều gì:
“Chị Văn đến từ mùa xuân năm nay, là thanh niên trí thức mới của đội bọn cháu đó. Tháng nào cô ấy cũng lên huyện lãnh tiền. Bà cháu bảo nhà cô ấy mỗi tháng đều gửi tiền cho, nên cô ấy thường có kẹo cho tụi cháu ăn! Nhưng muốn được cô ấy kể chuyện thì phải giúp tìm nhiều cây thuốc, chỉ khi có đủ đám tụi cháu thì mới gom đủ thôi. Bọn cháu giúp cô ấy dọn đồ hoặc phụ phơi thuốc thì cô ấy mới kể chuyện cho nghe.”
“Phòng cô ấy có nhiều truyện tranh lắm, mấy anh chị không đi học còn hay đến phòng y tế tìm cô ấy mượn sách đọc! Bác sĩ Tào cũng có truyện tranh, nhưng bác sĩ ấy không thích tụi cháu ồn ào, chỉ cho xem khi tụi cháu ngoan, ngồi yên nghe lời. Còn cô Văn thì không như vậy đâu, cô ấy hay cho tụi cháu ăn kẹo nữa cơ!”
Vệ Hạo càng nghe càng thấy tò mò:
“Cô Văn là bác sĩ à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play