Hiện tại, cô đang cố gắng tẩm bổ cho cơ thể. Nếu cũng ăn như mọi người – toàn rau dại với vỏ cây – mà vẫn trắng trẻo mũm mĩm thì chẳng phải càng dễ khiến người khác nghi ngờ sao?
Vì thế, cô chọn cách ăn ngon ở chỗ khuất, tránh ánh mắt dòm ngó. Nếu không, sau này biết giải thích ra sao chuyện cô lại mập lên như vậy?
Văn Thanh lập kế hoạch chuẩn bị cho mùa đông sắp tới, cô muốn tranh thủ thời gian đi tìm thêm một vài chỗ có thể săn được thịt. Ngoài ra, mấy con vật nhỏ cũng có thể mang về làm thịt khô, như gà khô, vịt khô chẳng hạn! Cô vốn không phải người ích kỷ, mỗi lần Hứa Kiến Quốc đến giúp cô tưới nước, cô đều múc cho anh một bát mang về cho mấy đứa nhỏ trong nhà ăn thêm chút đồ mặn.
Hứa Kiến Quốc là người trầm tính, ít nói, hướng nội, lại không giỏi từ chối người khác. Chỉ là mỗi lần mang đồ ăn về đều bị thím Thúy Lan cằn nhằn mấy câu, song rốt cuộc cả nhà vẫn được một bữa cơm có chút thịt cá.
Ngay cả Hứa Trường Xuân cũng không ngờ rằng Văn Thanh lại có nhiều bản lĩnh đến vậy, thậm chí còn săn được cả gà rừng. Phải biết rằng, hồi ông còn trẻ cũng chỉ săn được vài con gà rừng hay thỏ hoang là cùng. Cô bé Văn Thanh trông còn nhỏ tuổi mà đã có ngần ấy khả năng, thật không khỏi khiến người khác nhìn bằng con mắt khác.
Hôm nay, Văn Thanh cuối cùng cũng hiểu vì sao Ngô Cương lại thay lòng đổi dạ. Vốn dĩ sức khỏe anh ta cũng không phải loại cường tráng gì, mà Âu Mỹ Đình thì lại luôn ham lười biếng. Ngô Cương vất vả chống chọi đến lúc xong vụ thu hoạch, buổi tối còn phải thay phiên cùng những thanh niên trong thôn trông coi số lương thực đang được phơi khô.
Một đêm nọ, Ngô Cương bị cảm, phát sốt. Người trực ban cùng anh hôm đó là Lâm Ái Quốc - thanh niên trí thức lâu năm. Lâm Ái Quốc vừa lo lắng vừa cuống cuồng, vừa chạy vừa kêu cứu, rồi cõng Ngô Cương đến trạm y tế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT