Hứa Kiến Quốc từ lâu đã xem Văn Thanh như em gái ruột, nên khi chặt củi giúp Tào Lộ, anh cũng tiện tay chặt thêm một phần không nhỏ mang đến cho Văn Thanh.
Điều đó khiến cô cảm thấy ngượng ngùng vô cùng. Không tiện từ chối tấm lòng, cô đành lựa một buổi chiều rảnh rỗi, mang theo một gói đường đỏ nửa ký và một túi đậu phộng rang chạy đến nhà thím Thúy Lan để tặng quà, coi như thay lời cảm ơn Hứa đại ca vì mấy hôm nay đã âm thầm giúp mình chặt củi.
Cô còn làm bộ làm tịch, giở giọng nũng nịu khiến thím Thúy Lan vui vẻ đến mức còn tặng thêm cho cô một rổ rau củ để đáp lễ. Nếu không tận mắt thấy sân sau của Văn Thanh chất đầy củi, có lẽ Hứa Kiến Quốc đã tiếp tục bị thím sai đi giúp cô thêm một thời gian nữa.
Văn Thanh tận dụng khoảng sân sau trạm y tế để phơi khô hạt dẻ bằng những tấm tre lớn vốn dùng để phơi thuốc.
Qua hôm sau, cô còn cố tình leo lên núi, “đánh” được một con gà rừng mang về. Vì chưa rành lắm về các loại nấm, nên thím Thúy Lan đã đưa cho cô một rổ nấm rừng đã được phơi khô sẵn.
Buổi trưa hôm ấy, nhóm thanh niên trí thức ai nấy đều cầm bát mà nước miếng chực rơi, mắt dán chặt vào nồi gà rừng đang được cô hầm cùng hạt dẻ và nấm khô. Cơn thèm ăn gần như phát điên, bởi đã mấy tháng trời họ chẳng được nếm mùi vị của thịt thà gì, bữa cơm mặn gần như là điều xa xỉ, chỉ còn biết ngửi mà không được ăn thì quả là khổ sở.
Trước đó, khi cô nấu cháo rau xanh với thịt nạc, đám nữ thanh niên trí thức cũng từng thèm thuồng không chịu nổi. Ăn xong, ai nấy đều có phần áy náy vì cảm thấy mình đã ăn mất phần của một đứa nhỏ. Trong mắt họ, Văn Thanh vẫn chỉ là một cô bé. Ngoài cô nàng Toa Toa vô tư vô tâm ra, thì hầu như ai cũng cảm thấy có chút ngại ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play