Tầng hai đã có khá nhiều người chạy ra, có người lấy băng dính quấn lại chỗ nối gần phòng mình, có người chửi bới, công nhân từ các tòa nhà khác cũng ùa ra xem, ồn ào náo nhiệt, cảm giác rờn rợn của Trần Tử Khinh bị tan biến ngay trong không khí nhộn nhịp ấy, anh chỉ muốn chạy ngay vào giữa đám đông.
Tôn Thành Chí đột nhiên giơ chân chặn anh, anh không kịp trở tay, suýt nữa thì ngã, y hệt lúc sáng sớm trượt chân trên cầu thang, có một bàn tay đỡ lấy anh.
Chỉ khác là lúc sáng không nhìn rõ là công nhân nào, lần này anh thấy rõ mồn một, anh nắm chặt bàn tay đó đứng thẳng dậy: "Cảm ơn kỹ thuật viên Tông."
Tông Hoài Đường không châm chọc anh phản ứng chậm, cũng chẳng lên lớp kẻ giơ chân chặn đường, chỉ như không liên quan bỏ đi.
Trần Tử Khinh nhíu mày giận dữ nhìn Tôn Thành Chí, cái kẻ không đạt được mục đích đang vô cùng bực tức: "Tôn Nhị, sao cậu lại cố ý làm tôi vấp?"
Tôn Thành Chí trơ trẽn: "Mắt nào của cậu thấy tôi chặn hả?"
Trần Tử Khinh nhìn Chung Minh đang đứng đó, đối phương không những không làm chứng cho anh mà còn quay mặt đi, trong mắt anh lộ rõ vẻ thất vọng, giọng nói cũng nghe rõ sự buồn bã: "Thầy Chung."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT