Ban đêm, ánh đèn dầu trông như sao trời rơi rụng khắp vạn nhà, gió lạnh tạt thẳng vào mặt. Trên mái nhà, một thân ảnh mảnh khảnh ngồi thẳng tắp, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm.
Nàng như đang suy nghĩ chuyện gì, biểu cảm trên mặt lúc thì ngọt ngào, lúc lại mang theo thương cảm. Ấn tượng đầu tiên của Trì Nghiêu Dao khi đến Túc Châu là nơi này rất giống quê nhà của nàng, dễ khiến người ta nhớ lại những ngày xưa từng ở bên người thân.
Ngày Trì gia gặp nạn, cả người Trì Nghiêu Dao đều là một mảnh mờ mịt, không biết làm sao. Nếu không phải Bạch Uyên khi ấy tình cờ đang có mặt ở Trì phủ, mạnh mẽ kéo nàng rời đi, có lẽ nàng cũng đã chết cùng ngày hôm đó, cùng với ba mươi sáu nhân khẩu Trì gia, cùng nhau bỏ mạng.
Ban đầu, Trì Nghiêu Dao không ngừng oán giận vì sao tai họa lại rơi xuống đúng nhà họ? Điều càng khiến người ta không thể tin nổi là, quan phủ chỉ trong vài ngày đã kết án.
Nói rằng sơn phỉ vì ghi hận chuyện phụ thân nàng từng dẫn binh công đánh vào sơn trại, nên đêm khuya lẻn vào nhà, giết sạch mọi người. Nàng sao có thể tin nổi chuyện đó.
Đêm đó, Trì Nghiêu Dao cũng có mặt ở nhà, chính mắt nàng thấy rõ những kẻ lẻn vào Trì phủ hành động có trật tự, từng bước rõ ràng, không hề giống bọn sơn phỉ thô bạo chỉ dựa vào hung hãn và sức mạnh để thắng.
Cảm giác mà Trì Nghiêu Dao nhận được, là bọn chúng giống những binh lính đã qua huấn luyện, chỉ là cải trang mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play