Mưa lớn ào ào đổ xuống, hai người cùng che một chiếc ô trở về. Sở Hàm Đường ôm giỏ đồ ăn trong lòng, phía trên đặt mấy món điểm tâm, thỉnh thoảng lại len lén liếc nhìn người đang đi bên cạnh mình Tạ Tự Hoài.
Tạ Tự Hoài mắt nhìn thẳng về phía trước, tay phải cầm cán ô, đứng ở giữa hai người. Ánh mắt nàng rơi xuống vết thương bị xích sắt siết chặt để lại trên cổ tay hắn.
Miệng vết thương chưa được xử lý, tự động khép lại nhưng tốc độ rất chậm, nhìn qua có phần dữ tợn đáng sợ, trên làn da trắng như sứ ở cổ tay, phá hỏng vẻ mỹ miều, về sau có lẽ sẽ để lại sẹo.
“Tay ngươi làm sao vậy?”
Sở Hàm Đường rõ ràng biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng vẫn giả vờ không biết mà hỏi ra miệng. Chắc là vết thương do hắn để lại khi thoát khỏi dây xích trói tay lúc ở Nam Cung phủ.
Nghe thấy câu hỏi này, bước chân Tạ Tự Hoài dường như khựng lại một chút, tiểu đao đeo bên hông cũng giảm bớt độ lắc lư. Hắn quay đầu nhìn Sở Hàm Đường, mỉm cười nhàn nhạt nói:
“Không cẩn thận làm bị thương thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play