Vừa rồi bên ngoài còn yên tĩnh, lúc này lại lần nữa vang lên tiếng đập cửa. Tạ Tự Hoài từ trên giường đứng dậy, sắc mặt vẫn như thường, chỉ mất một lúc đã rửa sạch vết bẩn trên người, thay quần áo mới.
Hắn đi đến trước cửa phòng, kéo ra cánh cửa vốn đã không chắc chắn, đôi mắt đuôi dài hơi ửng đỏ khẽ ngẩng lên, nhìn về phía người tới. Tạ Tự Hoài nhìn người đội mũ có rèm che kín cả khuôn mặt, mỉm cười, giọng ôn hòa hỏi:
“Ngươi vừa rồi hạ mê huyễn hương với ta sao?”
Hai bóng người cao lớn kéo dài in trên mặt đất. Nam tử xuyên qua lớp rèm mũ nhìn thẳng thiếu niên, nói:
“Chúng ta đều do chủ thượng huấn luyện ra, hiện giờ ngươi đơn độc lưu lạc giang hồ, chính là phản bội chủ thượng. Đừng quên, vu thuật ngươi học được là từ đâu.”
“Hơn nữa, trên người ngươi chẳng phải cũng có vu thuật do chủ thượng gieo lên sao? Ngươi dựa vào đâu mà phản kháng?”
Gió lạnh rít gào, đêm khuya âm trầm khó lường. Tạ Tự Hoài chỉ cười thản nhiên, tiếng cười mang theo một nét khó nắm bắt :
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT