Sở Hàm Đường đưa tay ra, vô thức mò mẫm trên mặt đất, chạm vào một mảnh đồ sứ không biết từ khi nào đã rơi xuống nhưng vẫn chưa vỡ vụn. Nàng vội vàng nhặt lên, định ném thẳng về phía đầu Tạ Tự Hoài.
Không thể nghi ngờ gì, đây sẽ là một cách hữu hiệu để giúp nàng thoát khỏi nguy hiểm trước mắt. Nhưng cuối cùng lại không ném xuống, sợ sẽ gây chết người. Hô hấp của nàng trở nên khó khăn, cúi mắt nhìn xuống, nhẹ giọng gọi một tiếng:
“Tạ Tự Hoài?”
Một luồng hương nhàn nhạt xộc thẳng vào mũi Tạ Tự Hoài. Dưới thân hắn là một cơ thể mềm mại, ấm áp, bên tai lại vang lên tiếng gọi kia :
“Tạ Tự Hoài”.
Hắn từ từ đứng dậy, mái tóc dài cũng rời khỏi người nàng. Khuôn mặt dính máu đầy vẻ yêu tà đến cực điểm, khóe môi hắn còn vương vết máu trông chẳng khác nào một con quỷ hút máu phương Tây vừa mới xong bữa. Dù sao thì ấn tượng đầu tiên trong đầu Sở Hàm Đường cũng là như thế.
Nhưng nàng cũng hiểu rõ có lẽ là vì khi còn nhỏ, hắn từng sống trong thế giới của loài sói, tay không tấc sắt, chỉ có thể cắn xé như lang, rồi sau đó giết sạch cả đàn sói. Hắn đứng dậy, đẩy cửa bước ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT