Trong phòng, đồ đạc không ngừng bị hất đổ, nữ tử kia dường như còn rất thích trêu đùa Sở Hàm Đường, đại khái vì loại người như nàng hiếm thấy trong giang hồ, vừa đối phó với Tạ Tự Hoài, vừa không quên thi triển ám khí về phía nàng.
Sở Hàm Đường tránh né vội vã, trong lúc nguy cấp, đưa tay kéo tấm mành treo bên cạnh xuống. Mành có sạch sẽ hay không cũng chẳng còn quan trọng, nàng càng sợ là chiếc áo choàng che thân nữ giả nam trang của mình bị rớt ra. Nữ tử thấy vậy liền bật cười ha hả, nói thẳng :
“ Tiểu công tử này còn đáng yêu hơn cái tên chỉ biết giết người là Tạ Tự Hoài nhiều. Nếu không phải thành chủ muốn lấy mạng các ngươi, thật sự có chút tiếc nuối khi phải xuống tay.”
Sở Hàm Đường bị nàng trêu đến toàn thân không được tự nhiên, luống cuống lần mò về phía sập La Hán muốn lấy xiêm y. Vừa chạm đến quần áo, một chiếc phi tiêu đã xé gió phóng tới, suýt nữa đâm trúng mu bàn tay, khiến nàng không nhịn được phải ngẩng đầu liếc nhìn nữ tử kia một cái.
Mà nữ tử kia vừa vung tay áo, từ trong đó liền lan tỏa ra mùi hương phấn nồng nặc. Sở Hàm Đường lập tức nhận ra đây chính là mùi hoa mà đêm đó nàng đã từng ngửi qua, không ổn. Vừa định nín thở, nàng chợt cảm thấy bên tai tựa hồ có ai đang thì thầm.
Tứ chi dần dần không còn nghe theo sự điều khiển của bản thân, ánh mắt cũng chậm rãi trở nên trống rỗng, thất thần. Bên tai vẫn vang vọng thanh âm kỳ quái, giống như đám người bán hàng đa cấp tụ họp hai bên bờ ruộng, vang lên từng tiếng:
“Thần linh tại đây, các tín đồ nghe lệnh cầm lấy kiếm, giết hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT