Tạ Tự Hoài không để lộ dấu vết mà kéo giãn khoảng cách với Sở Hàm Đường, từ trước đến nay hắn vốn không thích người khác chủ động đến gần mình, bất kể là ai. Sở Hàm Đường dường như cũng nhận ra điều đó, xấu hổ gãi gãi đầu.
Liễu Chi Bùi ban đầu đang quan sát Trì Nghiêu Dao, nhưng sau đó ánh mắt lại dừng trên gương mặt Tạ Tự Hoài vài giây. Trước đây hắn không chú ý kỹ thiếu niên này, giờ phút này nhìn kỹ một lần, Liễu Chi Bùi lại cảm thấy bản thân như đã gặp hắn ở đâu rồi, nhưng nghĩ kỹ lại thì không nhớ ra được.
Có lẽ là do mỹ nhân thường có nét giống nhau, bất kể nam hay nữ cũng vậy. Ánh nắng phá tan mây mù, để lộ ra sắc trời rực rỡ. Sở Hàm Đường ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong lòng vẫn cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.
Ví dụ như tại sao Tạ Tự Hoài không bị mùi hoa mê hoặc, tại sao hắn lại được dân chúng Phong Thành, những người bị mê hoặc ấy tôn sùng như thần linh. Nàng vừa mới đọc xong nguyên tác thì đã xuyên vào sách, cho nên vẫn còn nhớ khá rõ cốt truyện chính.
Nhưng điều mà Sở Hàm Đường có thể khẳng định là phân đoạn nhánh này của cốt truyện vốn không xuất hiện trong nguyên tác. Mặc dù vậy thì cũng chẳng có gì lạ, bởi 《Phù Diêu Trực Thượng》 vốn dĩ là một tiểu thuyết Mary Sue điển hình, được viết chủ yếu từ góc nhìn của nữ chính.
Dù tác giả thỉnh thoảng có sử dụng ngôi kể thứ 3 để miêu tả những nội dung ngoài tầm hiểu biết của nhân vật chính nhằm giúp độc giả nắm bắt cốt truyện, nhưng phần lớn vẫn là triển khai dựa trên những gì Trì Nghiêu Dao nhìn thấy, nghe được và trải qua.
Chính vì vậy, những chỗ trong tiểu thuyết còn để trống hoặc không mô tả rõ ràng thì hoàn toàn có thể tự do phát triển thêm, ví dụ điển hình chính là chuyện tối hôm qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play