Sau khi cuộc săn kết thúc, tại kinh thành vì Thái tử gặp thích khách, mất đi một chân, tin tức ấy giống như vạc dầu sôi tràn lan khắp trong ngoài, gây nên chấn động lớn.
Hoàng hậu vì quá đau đớn mà nhiều lần ngất lịm, thậm chí không dám đến Đông cung nhìn con trai lấy một lần.
Ngay sau đó, triều thần dâng tấu lên Hoàng đế lấy lý do Thái tử thân thể tàn khuyết, không đủ tư cách kế vị thỉnh cầu An Hòa Đế lập người khác làm Thái tử.
Cả một đời kiêu ngạo ngất trời, từ lúc nắm quyền đến nay chưa từng bị quần thần bức ép như thế An Hòa Đế ngồi tại đại điện Quảng Long, đảo mắt nhìn khắp bá quan văn võ rồi cất giọng khàn khàn, từng chữ như rỉ máu: “Chư khanh, Thái tử là con ruột của trẫm, từ nhỏ đã khiêm nhường, tài đức song toàn, được lòng muôn dân.”
“Nay con của trẫm chưa khỏi thương tích, các khanh cớ sao lại ép bức đến mức này?”
Ông ta nói với tất cả chân tình, nhưng đáng tiếc triều đình lúc này, sĩ tộc và bá quan đã kết thành một thể. Họ phụng sự quân vương, nhưng không chỉ là phụng sự một con người.
Khi An Hòa Đế tại vị, họ trung với ông ta nhưng nếu đổi người ngồi trên long ỷ, họ vẫn chỉ trung với cái danh Hoàng đế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play