Sau khi nghe tiếng bước chân vội vã rời đi, cùng với tiếng đóng cửa, Tạ Ngọc Cung vẫn giữ nguyên tư thế kia, trùm kín tấm "khăn voan", rất lâu sau vẫn không nhúc nhích.
Lồng ngực chàng phập phồng dữ dội, khô khốc như lữ khách đi giữa sa mạc mấy ngày chưa uống nước. Chàng vội vã nuốt nước bọt như là không biết thỏa mãn, cảm giác đầu ngón tay vừa chạm vào da thịt dường như vẫn còn đó, chưa từng rời đi.
Đôi môi hơi hé mở của chàng từ căng bóng chuyển sang khô khốc, nhưng đầu lưỡi đỏ tươi lại không nhịn được mà tìm kiếm giữa hai hàm răng, muốn nếm lại cảm giác mềm mại vừa thoáng qua.
Lồng ngực phập phồng như con rồng đất gầm thét trở mình, ngón tay Tạ Ngọc Cung bấu chặt vào thành giường càng thêm siết chặt, đã có chút run rẩy.
Nhưng cuối cùng chàng vẫn không thể kiềm chế được, chàng buông tay khỏi thành giường ra.
Nghĩ đến kẻ gây ra cảnh núi lửa phun trào, rồng đất trở mình dữ dội mà lại hốt hoảng bỏ chạy, Tạ Ngọc Cung nghiến răng nghiến lợi, dùng một sức mạnh như muốn phá tan cả ngọn núi cao, bóp nghẹt miệng núi lửa đang phun trào nham thạch.
Bạch Du chạy ra khỏi phòng của Tạ Ngọc Cung vẫn còn hơi hoảng hốt, đợi đến khi ra hẳn khỏi sân nhà Tạ Ngọc Cung, trên mặt nàng không còn chút nào vẻ "tình cảm không kìm nén được" giả tạo kia nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play