Từ khi Tiền Bảo Nha nói rõ việc tự học đọc báo, tinh thần của Tiền Lục mấy ngày nay rất tốt, đi kéo xe cũng cười tươi hơn, làm việc hăng hái hơn, nhờ vậy mà được thêm vài khoản tiền thưởng, đúng là vui càng thêm vui.
Tuy chuyện gả con gái tạm thời bị gác lại, nhưng Tiền Lục vẫn âm thầm quan sát, muốn xem Vương Quý Tử có thể gả con gái vào nhà nào.
Không để ông phải đợi lâu, Vương Kiều đã xuất giá.
Nói là xuất giá cũng không hẳn, vì ngày cô ta đi chỉ mặc một bộ quần áo bình thường, tay xách một cái bọc nhỏ trống không, bị Vương Quý Tử đưa đi cho người ta.
Dù Vương Kiều khóc lóc, van xin không muốn lấy chồng cũng vô ích, vì Vương Quý Tử đã nhận tiền của người ta rồi, không đưa người đi sao được.
Lúc đó, hầu hết mọi người trong sân đều có mặt, tiếng khóc lóc van xin của Vương Kiều ai cũng nghe thấy, nhìn thấy, nhưng dù sao cũng là chuyện nhà người ta, họ chỉ có thể khuyên can vài câu, không thể can thiệp thêm.
“Đây là con gái của ta, ta gả nó đi là chuyện đương nhiên!” Người ngoài đừng có lo chuyện bao đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT