Cha Tiền hiếm khi đến đây bán đồ, nhìn thấy trên phố chật kín sạp hàng, nhất thời không biết nên tìm chỗ nào để chen vào.
“Thúc, thúc cứ bày ở chỗ cháu đi, người đông dễ bán.” Vệ Cương Đản kịp thời ngăn ông lại, chừa ra một chỗ bên cạnh sạp hàng của họ.
Những người khác biết ý đồ của “lão đại”, hoàn toàn không có ý kiến gì với chuyện này, thậm chí còn rất bằng lòng, vội vàng kéo ông cụ lại, giúp ông bày sạp hàng xong xuôi.
“Thật ngại quá…” Cha Tiền vừa cười vừa cảm ơn, ánh mắt nhìn Vệ Cương Đản càng thêm thiện cảm.
Chàng trai này rất biết điều, có tiền đồ!
Đợi đến khi hai chị em Tiền Bảo Yêu đi dạo đến đây, thì thấy hai bên đều đã bắt đầu bán hàng.
Cuối năm người đi chợ rất đông, rổ rá, nia có chữ Phúc của cha Tiền vừa đẹp mắt vừa thiết thực, chất lượng sờ vào là biết rất tốt, nên tranh thủ lúc đông người, thỉnh thoảng lại bán được một cái, một lúc cũng bán được kha khá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play