Chương 39: Một tấc đồng khó mua giấc ngủ
Đến tỉnh thành thì đã hơn bốn giờ chiều, Lý Hòa vội vàng chạy tới bến xe. Nếu lỡ chuyến xe cuối, anh sẽ phải ở lại qua đêm, nhưng giờ đây lòng nóng như lửa đốt, anh chẳng muốn nán lại thêm một phút giây nào.
Lên xe rồi, Lý Hòa liền tháo khăn quàng và mũ nhét vào túi, cởi bớt nút áo bông. Ở vùng ven sông Hoài, chỉ cần không có tuyết thì sẽ không lạnh đến mức buốt giá. Đôi lúc thời tiết đặc biệt cũng có thể đóng băng, nhưng so với cái rét cắt da cắt thịt phương Bắc thì vẫn còn dễ chịu hơn nhiều.
"Một tấc thời gian một tấc đồng, tấc đồng khó mua giấc ngủ." Lý Hòa mệt rã rời. Trên tàu hỏa không sao ngủ ngon được, chẳng mấy chốc anh đã thiếp đi ngay trên ghế xe.
“Ê, đồng chí, tỉnh dậy đi, đến nơi rồi.”
Lý Hòa lơ mơ tỉnh dậy vì bị nhân viên bán vé vỗ nhẹ. Anh vội nói lời cảm ơn, nhanh chóng thu dọn hành lý rồi xuống xe.
Ra khỏi huyện thành thì trời đã gần tối, trên đường chẳng có lấy một chiếc xe nào, trời thì sắp tối đen. Anh bắt đầu thấy hối hận vì không mua một cái đèn pin. Tối tăm mù mịt, chẳng may vấp phải mương hay ổ gà thì chỉ có thể trách xui xẻo.
Tới khi trời tối đen như mực, giơ tay không thấy năm ngón, Lý Hòa bắt đầu thấy hoang mang. Đường đi mờ mịt, khác nào nhắm mắt mò đường. Chỉ còn cách đợi đến nửa đêm xem có trăng sáng không thì mới dễ đi hơn.
Đang tự trách bản thân, bỗng anh nghe thấy vài tiếng lừa kêu đứt quãng, theo sau đó là ánh đèn leo lét từ xa lại gần. Anh thở phào nhẹ nhõm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play