Chương 37: Khi dám vẫy vùng chín tầng mây
Lý Hòa chỉ mang theo một túi to, từ tốn bước về phía ga tàu. Chỉ đến khi đặt chân đến nơi, anh mới thực sự hiểu câu “người đông như kiến” trong sách giáo khoa nghĩa là thế nào.
Nhìn ra xa, không thấy điểm dừng. Người từ khắp mọi miền – Bắc Nam Đông Tây – nói đủ thứ giọng, chen chúc lướt qua nhau, mỗi người là một câu chuyện, mỗi người đều đang sống trong cảnh đời riêng, vì số phận riêng mà bươn chải. Người trẻ tha phương lập nghiệp, người già ở nhà ngóng con mong cháu.
Trong biển người đông đúc đến mức không quay đầu lại nổi, Lý Hòa bị dòng người đẩy trôi đi mấy vòng mới lờ mờ thấy bóng dáng quen thuộc – Trương Vãn Đình.
Cô gái nhỏ nhắn ấy đang chật vật giữa dòng người, thân hình gầy gò bị chen lấn nghiêng ngả, trông rất vất vả.
Tình hình trước mắt quá hỗn loạn, Lý Hòa lập tức chen lên, đẩy bật vài người cố tình lấn tới. Anh không để tâm đến tiếng chửi hay ánh mắt khó chịu xung quanh, đưa tay đỡ lấy Trương Vãn Đình:
“Em… không sao chứ?”
Trương Vãn Đình cố giữ thăng bằng, ánh mắt nhìn thấy Lý Hòa cũng chẳng mấy ngạc nhiên – với kiểu “tình cờ gặp” này, cô đã bắt đầu quen rồi.
Vẫn là cùng một chuyến tàu, vẫn là Lý Hòa tranh phần mua vé, khai báo trạm lên xuống rõ ràng rành mạch, giống như mọi thông tin của cô đều không còn là bí mật. Nhà ở đâu, xuống ga nào, đổi tàu ở đâu – hình như anh còn rõ hơn cả cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT