Chương 0015: Nhìn phát biết dân từng trải (2)
Kiếp trước, mỗi tháng Lý Hòa đều đều gửi tiền cho Lý Triệu Khôn để cha ăn tiêu, lo chuyện ăn uống, vệ sinh, dù bình thường chẳng mấy khi quan tâm hay thân thiết. Nhưng bổn phận làm con, mỗi dịp lễ Tết, cậu chưa từng lơ là. Còn cha cậu thì cũng chẳng mấy khi về, giữa hai người hiếm khi va chạm.
Sau này thấy thương Vương Ngọc Lan, Lý Hòa từng muốn đón mẹ lên thành phố sống cùng. Nhưng bà chỉ xua tay nói:
“Ở thành phố không quen, người lạ cảnh lạ, ngột ngạt lắm. Ở mãi vậy chắc tôi sống không nổi mất.”
Chỉ có lúc nhớ cháu quá, bà mới cùng Lý Triệu Khôn lên ở vài hôm rồi lại về.
Lý Triệu Khôn về già thì đỡ tinh quái hơn, chỉ thỉnh thoảng than vãn ít tiền tiêu, dựa vào chuyện đông con để lần lượt vòi tiền. Nhưng mấy anh chị em nhà này cũng không phải dạng thiếu tiền, chuyện gì giải quyết bằng tiền thì không thành vấn đề. Chỉ có nhà đứa thứ ba là ngoại lệ, vì vợ thằng ba là người không dễ đụng vào, bình thường còn tránh, nói gì đến chủ động tìm.
Lúc Lý Triệu Khôn mất, Lý Hòa tưởng rằng mình sẽ không khóc. Nhưng khi nhìn thấy cha nằm trên giường gầy trơ xương, nước mắt lại không kìm được mà chảy xuống. Người chết thì đèn tắt, cả đời bao nhiêu mâu thuẫn cũng thành hư vô. Cảm giác trống vắng xen lẫn tiếc nuối mơ hồ, nhớ lại cuộc đời Lý Triệu Khôn – ngoài cái tính lưu manh thì ông cũng chẳng làm điều gì tội lỗi lớn. Vậy mà sao cả đời lại cứ xa cách với ông đến thế?
Ngồi trước mộ cha, nước mắt tuôn rơi, lúc ấy cậu đã thầm thề: “Nếu kiếp sau còn làm cha con, con sẽ đối xử với cha tốt hơn.”
Sao lúc ấy lại thề vậy?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT