Biểu cảm của Bàng Linh nghiêm túc: “Chúng cháu cũng nghĩ đến, nơi này là thành phố, sao lại có cỏ độc, cho dù là có, nhưng chỗ nhà của Ngô Mẫn không có công viên.”
Mạt Mạt có phỏng đoán trong lòng: “Vậy là cố ý rồi.”
Bàng Linh đáp: “Điều tra theo phương hướng này ạ, ở lân cận không có nhà nào nuôi chó, chó là đột nhiên xuất hiện, hiềm nghi rất lớn là biết tính cách của Ngô Giai Giai tham món lợi nhỏ, cho nên cố ý thả.”
Trong lòng Mạt Mạt đã có hoài nghi, khả năng Tôn Nhuỵ là lớn nhất, Ngô Giai Giai có lòng tham không đáy, Tôn Nhuỵ muốn thoát khỏi Ngô Giai Giai, cách tốt nhất chính là diệt trừ cô ta.
Quán cơm của Ngô Giai Giai bây giờ đã làm chết người, chuyện này trách nhiệm rất lớn, Mạt Mạt hỏi: “Thân nhân bồi thường thì sao? Đều đã thảo luận xong rồi?”
Bàng Linh đáp: “Còn chưa đâu, Ngô Giai Giai đi vào la hét tìm Tôn Nhuỵ và Hướng Hoa, cô ta nói cô ta không có tiền.”
Vệ Nghiên bó tay rồi: “Đã đi vào rồi, cô ta đến chết còn muốn tiền à, tiền của cô ta cũng không ít, tiền của Tôn Nhuỵ chắc đều ở trong tay cô ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT