Ở gần trường học có bệnh viện, công trình xung quanh đại học thủ đô rất đầy đủ, Mạt Mạt không cần đi xa để đến, vẫn còn rất may mắn.
Nguỵ Vĩ sẽ không ôm Mạt Mạt, ở niên đại này, có thân thiết cũng sẽ không ôm, Mạt Mạt cũng sẽ không cho, hai người vẫn giữ một khoảng cách mới tốt.
Mạt Mạt đến bệnh viện kiểm tra, cô không bị tổn thương xương cốt, chỉ là bị trẹo một chút, lúc Mạt Mạt đến bệnh viện, chân đã có thể tự đứng thẳng, chỉ là lúc đi sẽ có chút đau.
Bác sĩ đã kiểm tra cẩn thận, Mạt Mạt không có việc gì lớn, kê đơn thuốc, một hai tuần là có thể khỏi.
Mạt Mạt thở dài một hơi, không bị tổn thương xương cốt gì thì thật sự may mắn, cô cũng không muốn bị thương rồi phải dưỡng tận ba tháng.
Nguỵ Vĩ đi lấy thuốc, lúc trở về, Mạt Mạt đang ngồi trên ghế ở bệnh viện, Nguỵ Vĩ đưa thuốc và tiền thừa, Mạt Mạt nói: “Cảm ơn.”
Nguỵ Vĩ hiếm khi nhiều chuyện: “Họ hàng nhà Hướng Hoa hình như đều biết cô?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play