Mạt Mạt ló đầu ra nhìn, nhân viên phục vụ: “Tiểu thư, thật sự không còn giường nằm trống, cô có cho tôi thêm bao nhiêu tiền cũng vô dụng.”
“Thế nhưng tôi biết, toa của nhân viên phục vụ có chỗ, anh nói đi, bao nhiêu tiền, tôi cho anh.”
“Chúng tôi có quy định, không được.”
“Hai trăm? Ba trăm.”
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, lại là Tôn Nhuỵ, Nguỵ Vĩ nghe thấy tiếng Tôn Nhuỵ, cả người rụt lại, ôi chúa ơi, doạ người!
Mạt Mạt không nhịn được cười: “Anh sợ Tôn Nhuỵ thế à?”
Nguỵ Vĩ nghe đến tên Tôn Nhuỵ là đau đầu: “Cô không biết chứ, cô ta khó ứng phó đến thế nào, mỗi buổi sáng đều đưa bữa sáng cho tôi, mỗi ngày tôi đều tránh, cô nói xem tôi là một người bình thường, sao lại khiến cho cô ta vừa ý chứ? Chẳng lẽ là vừa ý đồ cổ của tôi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play