Khâu Văn Trạch lái xe tiễn Mạt Mạt, Trương Ngọc Linh ở nhà với bà cụ Khâu, Mạt Mạt đi rồi, bà cụ Khâu vẫn cứ là buồn bã, cả buổi cũng không xốc dậy được tinh thần.
Khâu Văn Trạch tiễn Mạt Mạt lên tàu hoả, giúp cô cất hành lý rồi mới đi.
Chỗ của Mạt Mạt là vé 4 giường nằm, vừa vặn một gian phòng, trên tàu hoả đã có người lục tục đi lên.
Mạt Mạt nghe thấy giọng nói quen thuộc, ló đầu ra nhìn: “Nguỵ Vĩ, tôi còn tưởng rằng anh đã đi từ lâu rồi, không nghĩ tới bây giờ mới về.”
Nguỵ Vĩ ở ngay sát vách Mạt Mạt, cẩn thận đặt hành lý xuống, Mạt Mạt nghe thấy tiếng đồ sứ va chạm, người này thật sự là đi tới chỗ nào là đến chợ mua bán đồ cổ ở chỗ đó.
Mạt Mạt nhìn Nguỵ Vĩ, ô, đã thay một bộ quần áo mới, nhà Nguỵ Vĩ là công nhân viên chức bình thường, tiền Nguỵ Vĩ tiêu đều là anh ta làm việc tiết kiệm được những năm qua, số tiền này đều bị anh ta mua đồ cổ, một xu cũng không tiêu cho bản thân mình, thật khó để thêm tiền vào trên người mình.
Nguỵ Vĩ cất hành lý xong thì đi tới, ngồi bên cạnh Tùng Nhân: “Bởi vì chút chuyện nên trễ mất thời gian.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT