Tôn Nhuỵ nhìn thấy bạn học mặc không đẹp thì đáy mắt hiện lên vài phần xem thường, nhưng trên mặt lại không biểu lộ gì, còn nhiệt tình giúp đỡ bạn học liệt kê ra những ưu điểm trong dáng vẻ, đang hưởng thụ sự cảm ơn của bạn học.
Bàng Linh bị làm cho buồn nôn: “Quả nhiên là bạch liên hoa, thật khiến người khác buồn nôn.”
Bàng Linh từ miệng Mạt Mạt mà biết tới bạch liên hoa.
Tính cách của Bàng Linh và Tề Hồng có chút giống nhau, lúc chán ghét một người thì chán ghét đến tận xương tuỷ, huống chi, Tôn Nhuỵ còn là sói mắt trắng.
Bàng Linh cũng không thèm nhỏ giọng, sắc mặt Tôn Nhuỵ thay đổi, Bàng Linh, cô ta không dám chọc vào.
Hai ngày nay Tôn Nhuỵ sống ở trường, ở trong lớp đã kiếm đủ hảo cảm, có người đã bất bình vì Tôn Nhuỵ: “Bạn học, sao cậu có thể nói Tôn Nhuỵ như vậy?”
Bàng Linh khoanh tay, híp mắt lại: “Chỉ căn cứ vào sói mắt trắng, có phải là Tôn Nhuỵ hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play