Mạt Mạt nằm bò trên mặt bàn, từ khe hở nhìn thấy Hướng Hoa đang dùng sức dựa vào bên người của thủ phủ, nhìn vào chỗ ngồi, hai người còn là bạn cùng lớp.
Mạt Mạt cụp mắt xuống, Hướng Hoa nịnh nọt thủ phủ như thế, vậy là biết Nguỵ Vĩ là thủ phủ rồi hả?
Quần áo của Nguỵ Vĩ rất bình thường, đồng hồ đeo trên tay cũng là hàng cũ, ngoại trừ tướng mạo không tệ thì cả người không có một thứ gì có thể hấp dẫn Hướng Hoa, có thể hấp dẫn anh ta, chỉ có thể là đã biết tương lai của Nguỵ Vĩ.
Với lại Hướng Hoa chỉ nhiệt tình với một mình Nguỵ Vĩ, những bạn học bên cạnh Nguỵ Vĩ, anh ta không thèm để ý đến.
Mạt Mạt đột nhiên cảm giác thật buồn cười, Hướng Hoa định ôm bắp đùi? Hay là muốn thu phục thủ phủ?
Mạt Mạt nhìn xem ý tứ của Hướng Hoa, thấy thế nào cũng giống như là ý sau? Thật sự là thú vị, sự tự tin của Hướng Hoa tới từ đâu vậy?
Nếu như Nguỵ Vĩ không có chủ kiến, không có bản lĩnh, làm sao có thể trở thành thủ phủ? Phải biết là, trên sách có phân tích trường hợp hai lần cải cách tập đoàn của Nguỵ Vĩ, loại bỏ mọi khó khăn để cải cách, có thể thấy được chủ kiến của Nguỵ Vĩ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play