Lúc này Mạt Mạt mới nhớ ra, bà ngoại đã từng du học nước ngoài, vẫn luôn sống ở nước ngoài, dĩ nhiên là sẽ biết tiếng Anh rồi, Mạt Mạt thấy Tùng Nhân không vui, cười nói: “Trên thế giới có rất nhiều quốc gia, có rất nhiều ngôn ngữ, không phải ai cũng biết tiếng Anh.”
Tùng Nhân đã hiểu: “Hoá ra là như vậy.”
Mạt Mạt tò mò Tùng Nhân đã học được những gì, thằng nhóc này giấu thật kỹ, Mạt Mạt hỏi một chút, thằng nhóc này biết thật sự không ít, vài câu thông dụng đều biết, Mạt Mạt đột nhiên phát hiện, Tùng Nhân rất có thiên phú về ngôn ngữ.
Mạt Mạt kiêu ngạo, nghiêng đầu liếc Trang Triều Dương một cái, đây nhất định là giống cô, năm đó ngôn ngữ của cô cũng không tệ.
Vân Kiến hình như phát hiện ra đại lục mới, cậu đã không cần học kiến thức của trường cấp 3 nữa, tiếng Nga cũng biết không ít, nhưng tiếng Anh thì không, chớp mắt một cái, học tiếng Anh cũng không tệ.
Trong tay Vân Kiến có không ít tiền, tiền lương nhiều năm như vậy của cậu út đều ở trong tay Vân Kiến, tiền lương của ông ấy cũng không ít đâu.
Hàng năm Miêu Niệm sẽ gửi cho Mạt Mạt một khoản tiền, sợ Mạt Mạt không lấy nên gửi dưới danh nghĩa là tiền lì xì cho bọn nhỏ, nhưng tiền lì xì này có hơi nhiều, bốn đứa nhỏ 100 đồng, thật ra là muốn cảm ơn Mạt Mạt đã giúp đỡ chăm sóc hai đứa con trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT