Phạm Đông liếc mắt nhìn Tôn Nhụy, đáy mắt hiện lên ý cười khẩy, đồ giả đúng là đồ giả.
Phạm Đông nhìn Trang Triều Dương phía xa, anh ta quả thực không ngờ tới, Liên Mạt Mạt còn có bối cảnh gia đình như vậy, chẳng trách Tô Nhị có thể về nhanh như thế, có sự trợ giúp bên ngoài quả thực rất quan trọng.
Phạm Đông nhớ tời lời của cha, người chưa kết hôn trong nhà chỉ còn anh ta nữa thôi, nhà họ Tô ư? Cũng không tồi không phải sao?
Mấy cái công viên lớn đám trẻ con sớm đã chơi đủ rồi, lần này đòi đi vườn thú, vườn thú thủ đô thành lập năm 1906, lịch sử lâu đời, tuy rằng những năm sáu mươi bị tấn công, nhưng những năm bảy mươi cùng với sự giao lưu nhiều hơn với bên ngoài, các loài động vật trong vườn thú cũng trở nên nhiều hơn, là một trong những nơi nhộn nhịp nhất thủ đô.
Tới nơi, đám trẻ con lớn như vậy, lần đầu tiên đến vườn thú, không chỉ đám trẻ con kích động, Mạt Mạt cũng vậy, cô vẫn chưa từng tham quan vườn thú của thời đại này.
Trang Triều Dương thấy dáng vẻ hiếu kì của vợ và các con, vườn thú là lựa chọn đúng đắn.
Trang Triều Dương vừa thấy là đã biết không chỉ đến một lần, bởi vì cuối tuần, người tương đối đông, Trang Triều Dương xếp hàng mua vé, đưa cả nhà soát vé đi vào, vừa đi vừa giải thích: “Trước đây anh có đưa bọn Khởi Bình tới đây, đã là những năm năm mươi, sau này bị tấn công thì không đến nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play