Tôn Nhuỵ thấy Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào túi của cô ta, có chút ngượng ngùng: “Trước kia tôi không có tiền, về sau có tiền rồi, đã tạo thành thói quen mang theo nhiều tiền.”
Mạt Mạt lặng yên, thảo nào từ trước tới nay đều không thấy Tôn Nhuỵ đeo túi nhỏ, chỉ đeo túi lớn, hơn nữa mỗi lần đều căng phồng, thì ra bên trong đều là tiền.
Mạt Mạt không nhịn được nghĩ đến Tôn Nhuỵ của trước kia, đây chính là đã từng chịu khổ.
Tùng Nhân cầm tiền nhìn mẹ, Mạt Mạt lại nhìn về phía Trang Triều Dương, Trang Triều Dương có thể nói gì chứ, gần sang năm mới, rất vui vẻ, gật đầu.
Tùng Nhân hiểu rồi, cầm tiền nói chúc mừng năm mới, Hạo Dương cũng kịp phản ứng, mấy đứa nhỏ cũng đi theo, sau đó lên lầu chia tiền, dưới lầu chia thì không hay biết bao nhiêu.
Gần sang năm mới, vừa mới dậy chưa được bao lâu, nói chuyện với nhau, đã sắp nấu cơm trưa rồi.
Ở niên đại này còn chưa giống như tương lai, ăn tết thịt cá ăn không vào, cho dù có làm nhiều, đều có thể ăn hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT