Năm nay Mạt Mạt vui vẻ, không cho bánh kẹo nữa, chuẩn bị không ít lì xì, tiền không nhiều, 5 hào, thế nhưng khiến cho đám nhỏ ở đại viện sướng điên.
Buổi chiều, người khiến cho Mạt Mạt ngoài ý muốn nhất chính là Tôn Nhuỵ: “Không phải cô ở thủ đô sao?”
Sắc mặt Tôn Nhuỵ không được tốt, có chút mỏi mệt, ườn người ở trên ghế sô pha không muốn động đậy, Miêu Tình cũng sửng sốt, Tôn Nhuỵ, tại sao cô ta lại ở đây, hơn nữa còn tự nhiên như thế.
Mạt Mạt rót cho Tôn Nhuỵ một chén nước: “Chưa ăn cơm hả, còn có sủi cảo.”
Tôn Nhuỵ bưng chén nước nóng: “Tôi uống chút nước nóng là được.”
Mạt Mạt cau mày, bệnh nặng mới khỏi, lại đi qua đi lại như thế nhất định sẽ nhập viện, đứng dậy đến nhà bếp, cô cũng không muốn gần sang năm mới lại đưa người đến bệnh viện.
Mạt Mạt làm canh sủi cảo cho Tôn Nhuỵ, Miêu Tình đi theo vào, nhỏ giọng hỏi: “Sao cô ta lại ở đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT