Khuôn mặt Lý Vinh Sinh tối sầm lại, Lý Thư có suy nghĩ như thế này, chắc chắn là suy nghĩ của mẹ cô ta, trong lòng Lý Vinh Sinh rất tức giận, chỉ muốn bóp cổ chết người đang đứng trước mặt.
Lý Thư bị dọa phải, ánh mắt này quá quen thuộc rồi, ánh mắt khắc sâu trong linh hồn của cô, chính là nỗi hận, Lý Thư lùi lại một bước, trong cơn hoang mang chợt bừng tỉnh, lúc này mới nhớ ra lúc nãy đã nói cái gì, cô ta mở to mắt, sao lại không kiềm chế được cảm xúc chứ, cũng may, cũng may không nói những lời dư thừa.
Lý Thư tránh xa Lý Vinh Sinh một chút, vuốt vuốt mái tóc của mình và nhẹ nhàng nói: “Tôi cũng vì muốn tốt cho cậu thôi, dì cần phải tĩnh dưỡng nên không thể làm việc, qua bên này chỉ chịu khổ thôi, chi bằng trở về Thủ Đô, hay là thế này, tôi đến giúp cậu chăm sóc dì.”
Lý Thư nói xong, đôi mắt mình sáng rỡ lên, cô ta thật là ngốc, chỉ cần giữ chặt mẹ của Lý Vinh Sinh thì chẳng phải có thể làm xao nhãng cậu ấy sao?
Lý Vinh Sinh châm biếm nhìn Lý Thư, cô ta đang xem cậu ấy là đồ ngốc sao? Cậu ấy dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn Lý Thư: “Cút ngay, nếu không đừng trách tôi đánh phụ nữ.”
Lý Thư theo phản xạ lấy tay che mặt lại, mở to đôi mắt, nghĩ cũng không nghĩ liền quay người bỏ chạy.
Vị trí dừng xe của Mạt Mạt không tệ, cả quá trình đều nhìn thấy biểu cảm của Lý Thư, biến đổi không ngừng, ánh mắt cô tối sầm lại, nếu như trước đây chỉ là giả thiết suy đoán, bây giờ Mạt Mạt có thể khẳng định rồi, Lý Thư chính là trùng sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play