Sau khi Trang Triều Dương ăn xong uống trà: “Cô ta xuất viện rồi?”
Mạt Mạt gật đầu: “Đúng vậy, xuất viện lại tới, đây là vì cô đơn, nhà chúng ta có mùi vị của gia đình, cho nên lại tới.”
Mạt Mạt nhìn vẫn rất chuẩn, khiến cho Tôn Nhuỵ thường xuyên đến nhà, chủ yếu cũng là vì hương vị gia đình.
Trang Triều Dương: “Cô ta muốn thì cứ tới đi vậy!”
Như này là Trang Triều Dương đã nhượng bộ rồi, cũng coi như là bước đầu đón nhận Tôn Nhuỵ rồi.
Mạt Mạt cong mắt: “Vâng.”
Buổi chiều Trang Triều Dương dẫn theo bọn nhỏ đi dạo phố, hôm nay là Nguyên Đán, ngoài đường rất náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT