Câu cuối cùng hình như Ngô Mẫn nói cho chính bản thân bà ta nghe, nhận định là Trang Triều Dương, hối hận rồi, sớm biết là Trang Triều Dương, bà ta đã không chờ anh rời đi rồi mới tới, trong nội tâm bà ta thừa nhận, bà ta sợ nhất là Trang Triều Dương.
Trước kia biết rõ Trang Triều Dương lạnh nhạt, mặc dù bà ta sợ hãi, nhưng cũng không e ngại, nhưng bây giờ anh ở nơi xa nhìn, khiến cho bà ta cảm thấy sợ hãi.
Ngô Mẫn không dám đi tìm Trang Triều Dương, vẫn cúi đầu với Mạt Mạt như cũ: “Hai người tình cảm tốt, lời nói của cô, Trang Triều Dương nhất định sẽ nghe, cô giúp tôi nói vài câu, tôi xin lỗi cậu ấy vì chuyện trước kia, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi không nên nhớ nhung chồng người khác, tôi không nên phá hoại gia đình Hướng Húc Đông, hại chết mẹ của Trang Triều Dương, đều là lỗi của tôi, tôi ân hận rồi, cầu xin cậu ấy buông tha cho tôi.”
Mạt Mạt quan sát Ngô Mẫn, đáy mắt bà ta là sự sợ hãi, có thể thấy đã uy hiếp đến sinh mệnh của Ngô Mẫn, mới khiến cho bà ta sợ hãi như vậy.
Mạt Mạt nghe Ngô Mẫn sám hối bên tai, may mà Trang Triều Dương không ở đây, nếu anh ở nhà, nghe thấy những lời ân hận của Ngô Mẫn, nhất định sẽ tức vô cùng, Ngô Mẫn sám hối quá không chân thành.
Bây giờ Mạt Mạt có thể xác định một chút, Ngô Mẫn cũng không tới để gây chuyện.
Mạt Mạt thấy Ngô Mẫn còn có ý định nói tiếp, cắt ngang lời Ngô Mẫn: “Tôi có thể chuyển lời, mặc kệ gần đây bà ra sao, đều không phải là Trang Triều Dương làm, nếu như là anh trả thù bà, bà có khả năng sống tới ngày hôm nay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT